Chương 26: (Vô Đề)

Bó hoa sen kia đặt ở cửa sổ, nở được mấy hôm.

Giấy gói màu rêu rất đẹp, trên đó là Kinh Thi được viết bằng bút lông, dùng kiểu chữ thảo.

Không biết chủ cửa hàng có cố ý hay không nhưng trong mỗi câu thơ đều có tình ý.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thang Yểu không hiểu lối viết thảo, cố phân biệt, nhận ra được một câu: "Sinh tử ly hợp, thề ước cùng người".

Cô không nỡ vứt giấy gói hoa, để trong ký túc rất lâu.

Mãi đến khi kết thúc kỳ thi giữa kỳ, đến kỳ nghỉ đông, Thang Yểu và bạn cùng phòng dọn dẹp lần cuối trước khi rời ký túc xá, mới chắc chắn rằng không có gì cần dùng đến giấy gói hoa, bất đắc dĩ nhét vào thùng rác.

Mua vé vào dịp Tết khá khó khăn, Thang Yểu phải tranh rất lâu mới có được một cái ghế cứng.

Về đến nhà kiểu gì mẹ cô cũng hỏi tình hình của dì út.

Mới về được mấy tiếng, từng câu hỏi tấn công liên tục: "Chỗ dì út con sao rồi, có nói gì liên quan đến kết hôn với con không?" Mấy ngày tết dì út cũng sẽ trả lời thôi.

Quên đi, sợ dì út xấu hổ, Thang Yểu kể trước, nói dì út và Hàn Hạo đã đường ai nấy đi, bảo mẹ mình đừng hỏi lại.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mẹ Thang Yểu là dân thành thị nhỏ, rất khó hiểu: "Nhiều năm vậy tình cảm rất tốt, sao nói chia tay là chia tay được, dì út nói với con thế nào, có phải hiểu lầm không, dù sao thì gặp được một người vừa ý cũng khó, haizz, Yểu Yểu, con nói xem, chờ dì út về mẹ có nên khuyên một chút không?" 

"Không cần khuyên dì út."

Thang Yểu buột miệng thốt ra, sau đó giải thích thêm: "Người kia không tốt, ông ta không xứng với dì út."

Thang Yểu biết Hàn hạo có tiền.

Nhưng cô cảm thấy tên đàn ông kia là đồ rác rưởi, không xứng với dì nhỏ của cô chút nào.

Nhưng rất nhiều chuyện, cô không thể giải thích rõ với mẹ mình, cũng không thể nói rằng đã có lúc dì nhỏ tham lam giàu sang phú quý.

Giấu đi những chỗ xấu hổ nhất,, Thang Yểu chỉ nói như vậy, tránh cho mẹ cô cảm thấy đáng tiếng, lòng tốt nhưng lại làm chuyện xấu.

"Người đàn ông kia có xu hướng bạo lực gia đình, ông ta đánh dì út, dì út bị thương rất nghiêm trọng."

Mẹ cô lúc nào cũng lo cho em gái ở thủ đô, chỉ sợ em gái phải chịu khổ.

Bình thường dì út luôn kể chuyện tốt, không nói chuyện xấu, đột nhiên nghe Thang Yểu nói như vậy, mắt mẹ cô đỏ lên: "Dì út con thế nào rồi?" Thang Yểu an ủi mẹ mình, nói đó đã là chuyện từ mùa xuân.

Trước đó cô sợ mẹ mình lo lắng nên mới không kể, bây giờ đã giải quyết xong, người xấu cũng không quấy rầy dì nhỏ nữa.

Hai mẹ thống nhất với nhau không hỏi nhiều, tránh cho dì út buồn.

Đến đêm, Thang Yểu nghe thấy phòng bếp có tiếng động.

Cô lặng lẽ đến xem, nhìn qua khe cửa thấy mẹ mình đang khóc.

Người mẹ luôn hiền lành đau lau nước mắt lẩm bẩm, còn mắng vài câu, nói tên đàn ông kia là súc sinh, không biết xấu hổ mới đánh phụ nữ, không bằng heo chó...

Trước kia khi dì nhỏ về nhà ăn tết luôn mang rất nhiều quà cao cấp về.

Nào là hải sâm khô, bào ngư, bong bóng cá… Đều nói dối là bạn trai mua.

Những thứ kia giá cả xa xỉ, mẹ cô không nỡ ăn, tích cóp từng thứ một, phải chờ dì út dẫn bạn trai về nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!