Trạng thái của dì út có chút kỳ lạ và phấn khích, như thể cuối cùng bà ấy cũng có thể thử tay nghề của mình với chị em tốt, đứng ngồi không yên. Sau khi vào nhà, bà ấy lập tức kéo tay Thang Yểu đi về phía phòng tắm, bảo cô cởi quần áo rồi ngâm mình trong bồn tắm.
Còn nhét một hộp cho cô.
Còn bà ấy thì lấy ra một vật hình quả bóng màu đỏ tím trước, có mùi thơm ngào ngạt: "Quả bóng tinh dầu ngâm bồn tắm này là dì được cô bé ở quầy lễ tân của cửa hàng giới thiệu cho đấy. Dì mới mua mấy ngày trước. Cháu đi thử đi, dì ở ngay cạnh đây."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi bị đẩy vào phòng tắm, Thang Yểu thò đầu ra trước khi đóng cửa lại, nhắc nhở: "Dì út, còn chưa cất bánh gato vào tủ lạnh..."
"Biết rồi, để dì đi cất."
Tắm xong, Thang Yểu thay bộ đồ ngủ mới được dì út mua cho rồi bước ra. Cô thấy dì út đang tựa lưng vào ghế sofa trong phòng khách, tay cầm chiếc cốc, đã uống gần hết rượu trong chai.
Phòng khách quá rộng rãi, đèn sàn chỉ chiếu sáng một góc.
Người phụ nữ mạnh mẽ, thành công trong sự nghiệp lúc ban ngày ngồi cô đơn dưới ánh đèn, không trang điểm, đôi mắt mơ màng.
Dì út nhấc tay lên, gọi Thang Yểu: "Tiểu Hạnh, lại đây ngồi."
Lại gọi nhũ danh của cô, xem ra là uống nhiều quá rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điện thoại vẫn còn để trên tủ giày ở tiền sảnh, Thang Yểu nhất thời quên mất mình định gửi tin nhắn cho Văn Bách Linh, theo lời dì út ngồi xuống: "Đồ ngủ rất vừa, cháu rất thích. Cảm ơn dì."
"Sao còn phải nói cảm ơn với không cảm ơn với dì làm gì."
Dì út cầm chai rượu màu đỏ và rót đầy ly đế cao rồi ngẩng đầu lên uống hơn nửa ly.
Bức ảnh chụp tại một cơ sở sản xuất rượu vang được treo trên tường, có những dòng chữ tiếng Anh mô tả các bước nếm thử rượu vang.
Điểm kiểm tra tiếng Anh của Thang Yểu rất tốt, đọc với tâm lý tiếp thu kiến thức. Đầu tiên phải ngửi mùi, lắc ly, không phải là nốc ừng ực như thế này.
Hiện tại dì út không giống như là đang thưởng thức mà có vẻ như đang dùng rượu để làm dịu đi cơn mệt mỏi của mình.
"Tiểu Hạnh nhà chúng ta trưởng thành rồi."
Có đôi khi dì út rất giống mẹ, cũng thích lải nhải.
"Sau này tìm bạn trai phải để thật cẩn thận."
"Tìm một người chân thành, yêu thương cháu và đối xử tốt với cháu. "
"Có tiền hay không đều không quan trọng, dì út có tiền, cửa hàng mới mở của dì út kiếm được tiền rồi."
Kiếm tiền là chuyện tốt, thế nhưng đôi mắt của dì út lại ướt, kéo Thang Yểu thì thào mà nói: "Tiểu Hạnh, đừng giống như dì..."
Thang Yểu ở bên cạnh dì út, nhìn bà ấy uống rất nhiều rượu, nghe bà ấy nói mê nói sảng.
Cô nhớ lại cách đây nhiều năm, cô và mẹ nhận được cuộc gọi từ dì ở thủ đô. Dì út có vẻ rất hưng phấn nói thành phố lớn thịnh vượng và phát triển như thế nào.
"Chị, nếu em tìm được một công việc ổn định thì em có thể sống ổn định ở thủ đô đến hết đời."
Bây giờ có vẻ như mong muốn của dì út đã thành hiện thực. Một công việc mà dì út thích, một nơi ở cao cấp và một cuộc sống tinh tế.
Nhưng có vẻ như bà ấy không vui vẻ.
Thang Yểu đau lòng cho dì út, cũng lau nước mắt, trong lòng không ngừng suy nghĩ. Nỗi buồn của dì út có vài phần là bởi vì áp lực lập nghiệp lớn, có vài phần là do "tên đàn ông tồi" ăn vụng kia mang tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!