Chương 36: (Vô Đề)

Nơi Thang Yểu mời khách là ở Triều Dương, là một nhà hàng nhỏ được cô cẩn thận lựa chọn từ nền tảng đánh giá mỹ thực, bên trong nhà hàng có rất nhiều loại cây lớn, vô cùng tươi tốt và xanh tươi.

Nhà hàng có đánh giá tốt, kinh doanh ẩm thực Đông Nam Á đầy sáng tạo.

Cô không hiểu về kiểu ẩm thực này, nhưng nhìn cách trình bày những món ăn vô cùng tinh xảo trong ảnh, cô nghĩ rằng có lẽ Văn Bách Linh sẽ thích.

Ngày cuối cùng của tháng sáu, đã qua Đoan Ngọ, nhiệt độ vào chạng vạng tối là hai lăm hai sáu độ.

Bên cạnh bàn ăn có mở cửa sổ, đón làn gió nhẹ thổi vào.

Bên trong nhà hàng không có đèn chính, chỉ có những tấm bình phong và cây xanh ngăn cách các thực khách với nhau, trên mặt bàn là một chiếc đèn có hình dáng phục cổ được mô phỏng theo đèn dầu, bảo phủ thực khách và thức ăn trong một không gian màu vàng nhạt mờ ảo.

Tất cả đều là những món ăn xa lạ, không biết trong quá trình chế biến chúng đã dùng những hương liệu gì, khiến Thang Yểu đặc biệt không quen, cô dùng mũi giày dưới gầm bàn chạm vào giày của Văn Bách Linh, nhỏ giọng hỏi: "Văn Bách Linh, những món ăn này có vị hơi lạ, anh có thích không?"

Văn Bách Linh cũng không đặc biệt thích ẩm thực Đông Nam Á, nhưng anh lại thích biểu cảm của Thang Yểu vào lúc này.

Bên cạnh chiếc đèn bàn có một bình hoa nho nhỏ, ánh sáng xuyên qua nhánh hoa và cành hoa lờ mờ rơi trên khuôn mặt của Thang Yểu. Ánh mắt cô sáng ngời, đồng tử trong veo, lúc cô cau mày nhìn anh, dường như anh chính là người quan trọng nhất trong lòng cô.

Câu nói "Ông ấy vừa mới tính ra, hôm nay em sẽ tổ chức sinh nhật cho một người rất quan trọng" của Thang Yểu đột nhiên nhảy ra trong đầu, chầm chậm thẩm thấu trong lòng anh, khiến anh bỗng nhiên nở nụ cười.

Thang Yểu đang chờ anh đánh giá món ăn, nhưng đợi một lúc lâu, cô lại nghe thấy Văn Bách Linh cười đáp lại một câu không liên quan.

Anh vươn tay móc lấy ngón tay cô: "Tối nay em về ký túc xá sao?"

Thang Yểu rũ mắt: "Không về."

Người phục vụ bưng ra những món ăn đặc biệt của nhà hàng đến, sau khi giới thiệu ngắn gọn, anh ta đã dọn những chiếc đĩa trống rồi rời đi.

Đợi người đi xa, xung quanh bọn họ này chỉ còn lại bầu không khí phong tình do cổ cầm mang lại, Văn Bách Linh dùng ngón trỏ và ngón giữa nắm lấy đầu ngón tay của Thang Yểu.

Tay cô mềm mại không xương, vừa mịn màng lại non nớt, chỉ là lúc học tập quá mức nỗ lực, viết chữ quá nhiều và quanh năm, khiến khớp xương của ngón giữa có một vết chai màu đỏ nhạt.

Anh nhẹ nhàng nắm chặt lấy: "Vậy thì, về nhà với anh."

Thật ra Thang Yểu đã chuẩn bị sẵn sàng.

Những ngày này Văn Bách Linh thật sự đã giúp cô quá nhiều.

Tuy rằng dì út không thích cô qua lại với anh, nhưng bà ấy cũng không giấu diếm, nói cho Thang Yểu biết tiệm bánh gato và ngôi nhà ở tầng năm kia đều đã trở thành bất động sản của anh vào năm ngoái.

Khi đó bọn họ thậm chí còn chưa ở bên nhau, nhưng anh đã âm thầm làm quá nhiều, đều là vì các cô.

Cô nâng ly trà chanh sả lên, muốn kính anh: "Sau này em nghĩ lại, trước kia lúc bà ngoại em bị bệnh, vị chuyên gia rất lợi hại kia cũng là bởi vì có quan hệ với anh mới đến bệnh viện!"

Văn Bách Linh thu lại nụ cười, híp mắt: "Vì chuyện này nên em mới không trở về ký túc xá."

"Không phải." Thang Yểu cười ngọt ngào, không hề có sự suy tính mà nói những lời từ tận đáy lòng: "Chạm cốc cùng anh chỉ là bởi vì muốn cảm ơn anh mà thôi, còn chuyện em không trở về ký túc xá là bởi vì…"

Cô đỏ mặt: "Em muốn ở bên anh."

Cô rõ ràng không hề trang điểm, nhưng lại vô cùng quyến rũ.

Quá mê người.

Văn Bách Linh cười lắc đầu.

May mắn là, cô gái này là một người đơn thuần không có rắp tâm, nếu không với mức độ si mê cô của anh, đoán chừng lúc cô bán anh đi, anh còn giúp cô đếm tiền, anh sờ cái đầu nhỏ của cô khen cô thật lợi lại, thật biết làm ăn.

"Đúng rồi, Văn Bách Linh, dì út nói dì ấy dự định sẽ đến phía Nam. Trước kia dì ấy có học làm đồ ngọt với một người bạn, hơn nữa dì ấy cũng làm rất ngon, studio bánh ngọt ở thành phố phía Nam đã mời dì ấy đến. Trước khi đi, dì ấy muốn nói chuyện với anh về việc chuyển nhượng quyền quản lý cửa tiệm, sắp tới anh có rảnh không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!