Chương 5: (Vô Đề)

Hôm nay có thêm người phụ giúp, Hứa Thuận Hòa dậy từ 3 giờ rưỡi đã nặn xong hết bánh bao, màn thầu cũng vo tròn, chỉ chờ lần hai ủ bột.

Từ 6 giờ sáng, khách đã bắt đầu lục tục kéo đến.

Có các bác trai, bác gái dậy sớm ghé mua bữa sáng cho cả nhà, có học sinh trung học mặc đồng phục, đeo cặp sách, còn ngái ngủ mà bước vào.

Đến hơn 7 giờ, người đến càng lúc càng đông.

Đầu tiên là những tốp học sinh vội đến trường, rồi các phụ huynh tranh thủ mua đồ ăn sáng cho con, sau đó là dân công sở tất tả đi làm—

Trước cửa tiệm bánh bao nhỏ bỗng chốc chen kín người.

Hứa Thuận Hòa và Dương Gia Thịnh đứng trước quầy, tay không ngơi nghỉ, đóng gói liên tục.

Bánh bao của quán không lớn lắm, chỉ tầm bằng nửa nắm tay của Dương Gia Thịnh. Học sinh cấp ba thường gọi một cái bánh bao, một quả trứng luộc trà, kèm theo một ly sữa đậu nành. Dân công sở bữa sáng cũng đơn giản: một cái bánh bao, một ly sữa đậu nành là vừa đủ.

Vừa quá 8 giờ, bánh bao đã bán hết sạch.

Hứa Thuận Hòa điềm nhiên lấy một tấm biển gỗ có viết chữ Bánh bao đã bán hết đặt lên quầy.

Những người xếp hàng bắt đầu xôn xao, một số đành rời đi, số khác vẫn tiếp tục đứng đợi để mua màn thầu và trứng luộc trà.

Đến 8 giờ rưỡi, màn thầu và trứng luộc cũng hết, chỉ còn lại một ít sữa đậu nành.

Hứa Thuận Hòa lau mồ hôi, nói:

"Nghỉ ngơi chút đi, ăn cái bánh bao nhé?"

Nói rồi, anh mở nắp xửng hấp trên bếp, thì ra bên trong còn giấu hai cái bánh bao cùng hai quả trứng luộc trà.

Hứa Thuận Hòa rửa tay sạch sẽ, kéo ghế ngồi xuống, từ tốn ăn bánh bao.

Màn thầu vẫn còn nóng hổi, cắn một miếng liền thấy thơm mềm, có vị ngọt dịu của bột mì pha chút đường. Hai quả trứng luộc trà được hầm lâu, là hai quả ngon nhất trong cả nồi, hương vị đậm đà vừa miệng.

Dương Gia Thịnh cũng ăn một cái màn thầu, một quả trứng trà, uống kèm ly sữa đậu nành.

Hai người từ hơn ba giờ sáng đã thức dậy, suốt cả buổi gần như không có lấy một giây ngồi xuống. Giờ đây, họ ngồi nhẩn nha thưởng thức bữa sáng muộn, lắng nghe tiếng người huyên náo ngoài cửa.

Thi thoảng, vẫn có người ghé đầu vào hỏi:

"Anh chủ, còn bánh bao không đấy?"

Buổi sáng kết thúc sớm, Hứa Thuận Hòa giải thích:

"Trước đây chỉ có mình tôi, không dám làm nhiều. Bắt đầu từ mai có thể tăng thêm một chút, nhưng cứ từ từ, không làm quá nhiều kẻo bán không hết, lãng phí nguyên liệu."

"Tiệm bánh bao bận rộn nhất là buổi sáng, còn lại chủ yếu là dọn dẹp. Mỗi sáng bán xong, quầy, tủ giữ nhiệt, bàn làm bột đều phải lau sạch. Nồi nấu sữa đậu nành, xửng hấp, nồi điện cũng phải rửa kỹ. Sàn nhà cần lau một lượt. Nếu không kịp thì chiều làm tiếp.

Tôi ăn trưa sớm, khoảng 11 giờ, ăn xong sẽ chợp mắt hai tiếng rồi dậy làm nhân bánh. Sau đó hầu như chẳng còn gì để làm, chỉ còn vài việc lặt vặt như kiểm tra túi đựng, ly nhựa, gia vị, thiếu thì phải đi mua.

"Dương Gia Thịnh nghiêm túc ghi nhớ. Hứa Thuận Hòa nhìn đồng hồ, nói:"Mỗi sáng đều phải ra chợ lấy thịt, ông chủ hàng thịt đã để sẵn cho tôi rồi. Thịt phải chọn loại ngon, tươi. Giờ tôi đi lấy thịt, cậu ở đây rửa sạch nồi nấu sữa đậu nành và xửng hấp.

Nhớ lau đáy xửng cho sạch dầu, dùng nước rửa thật kỹ, sau đó đặt lên bàn cho ráo.

"Anh kéo chiếc xe đẩy nhỏ ra cửa, còn không quên quay lại dặn dò thêm:"Cẩn thận khi rửa nồi nấu sữa đậu nành, dao cắt rất bén đấy."

Chợ không xa, chỉ cách một con phố, đi bộ chừng năm phút là tới. Hôm qua Dương Gia Thịnh dạo quanh cũng có nhìn thấy.

Chưa đến hai mươi phút, Hứa Thuận Hòa đã quay lại, xe đẩy chất đầy mấy chục cân thịt heo, một bó hành lá và vài nguyên liệu khác. Anh xếp thịt vào tủ lạnh, sắp xếp đồ gọn gàng, rồi xắn tay áo cùng Dương Gia Thịnh lau quầy, quét dọn sàn nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!