Không biết vì sao, Dương Gia Thịnh dường như rất hiểu Hứa Thuận Hòa, hoặc có lẽ phải nói, hắn cực kỳ nắm rõ suy nghĩ của anh.
Hắn biết chính xác khi nào nên tỏ ra ngoan ngoãn, làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cũng rất rõ ràng, khi nào lòng dạ Hứa Thuận Hòa bắt đầu buông lỏng, hắn có thể tiến thêm một bước, có thể nhẹ nhàng vượt qua ranh giới một chút.
Mùa mưa dai dẳng trôi qua rất nhanh, trời lại quang, căn nhà cũng trở nên khô ráo, dễ chịu hơn.
Dương Gia Thịnh thường lén đến gần khi Hứa Thuận Hòa đang nấu cơm, áp sát lưng anh, giả vờ muốn nhìn xem anh đang xào món gì. Đến khi thấy anh chuẩn bị phát cáu, hắn lập tức lùi ra sau, như chưa từng bén mảng đến.
Lúc ăn cơm, hắn cứ vừa nhai vừa nhìn anh.
Chỉ cần Hứa Thuận Hòa liếc mắt sang, hắn sẽ nhanh chóng thu ánh mắt lại, dừng trên mấy đ ĩa thức ăn trên bàn, giả vờ như bản thân chỉ đang chuyên tâm dùng bữa.
Khi Hứa Thuận Hòa tắm rửa xong bước ra, hắn nhìn anh rất lâu. Nhìn đến mức gương mặt đỏ bừng vì hơi nước, đến cả vành tai cũng nóng lên.
Trước khi bước vào phòng tắm, hắn còn thấp giọng nói một câu:
"Anh à, trong này thơm thật."
Rồi sau đó, hắn ở trong đó tận bốn mươi phút.
Hứa Thuận Hòa không còn đến gõ cửa hỏi nữa, cũng chẳng thèm hỏi hắn sao vậy, vì sao tắm lâu đến vậy.
Giữa tháng Tư, Hứa Xương An gửi một kiện hàng chuyển phát nhanh đến.
Bên trong là hai bộ quần áo mùa hè và một chiếc máy massage vai cổ chạy điện. Cậu nhóc dùng học bổng để mua, gửi cho anh trai mình, nói rằng anh cả làm bánh vất vả quá, lúc rảnh rỗi có thể dùng để thư giãn.
Hứa Thuận Hòa vui lắm.
Vui vì em trai có học bổng, cũng vui vì em ấy vẫn nhớ đến anh.
Tối hôm đó, sau khi đóng cửa hàng, anh lấy máy massage ra, cẩn thận đọc hướng dẫn sử dụng rồi bật lên thử.
Máy rung đến mức làm tê dại cả bả vai, anh cũng không biết là tốt hay không tốt nữa.
Dương Gia Thịnh ngồi bên cạnh nhìn, không che giấu nổi sự khó chịu, lầm bầm:
"Rung đến ong ong cả lỗ tai."
Hứa Thuận Hòa nhìn ra tâm tư nhỏ của hắn, cảm thấy buồn cười, bèn nói:
"Anh thấy cũng khá ổn, em thử xem?"
Dương Gia Thịnh lập tức cởi áo sơ mi, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ trắng, chống tay xuống sàn làm động tác hít đất.
Vừa làm vừa nói:
"Vận động một chút là khỏe ngay, cần gì phải dùng máy massage."
Nói xong liền làm liền hai mươi cái hít đất.
Hứa Thuận Hòa vội bảo:
"Em mới tắm xong đấy, đừng để ra mồ hôi nữa."
Lúc này Dương Gia Thịnh mới chịu dừng lại, đứng lên.
Hắn còn có thể làm nhiều hơn nữa, hai mươi cái chỉ khiến hơi thở có chút rối loạn, cơ thể hơi nóng lên. Vì vậy, hắn không lập tức mặc lại áo sơ mi mà cầm lên phe phẩy quạt gió.
Do vận động, cơ bắp trên cánh tay căng lên, bờ vai cùng tấm lưng lộ ra những đường nét rắn rỏi, đẹp mắt—thứ đường cong chỉ những chàng trai trẻ tuổi mới có, tràn đầy sức sống và sự tươi mới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!