Chương 20: (Vô Đề)

Sau khi cúp điện thoại xong, Dương Gia Thịnh phiền lòng. Hứa Thuận Hòa hỏi có chuyện gì, hắn nghĩ một lúc rồi hỏi anh hắn:

"Em có nên bỏ tiền ra không? Nhưng em không muốn ở chung với họ, phiền lắm!"

Nhìn ba mẹ chạy vạy khắp nơi vay tiền, Dương Gia Thịnh cũng thấy khó chịu.

Họ hàng trước đây đã nói với hắn, người trong nhà thì phải nhắm một mắt mở một mắt, nếu không, cả đời sống thế nào được?

Nhưng nếu cứ cắt đứt với gia đình mãi, vậy Tết này có về không? Bắn còn phải thắp hương cho ông bà nữa mà.

Hứa Thuận Hòa chỉ nghĩ một lát rồi hỏi hắn:

"Ở quê em còn cho phép cấp đất nền không? Một nhà có mấy anh em, nếu ai cũng muốn xây nhà thì sao? Không thể xin thêm đất nền à? Em thử hỏi người trong thôn xem, sau này nếu muốn xin đất, có được không? Một lô đất ở quê bao nhiêu tiền?"

Dương Gia Thịnh bị hỏi nghẹn họng. Mới mười tám tuổi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đất cát nhà cửa.

Hứa Thuận Hòa lại hỏi tiếp:

"Còn nữa, nếu em không muốn ở trong thôn, thì giá nhà trong huyện là bao nhiêu? Em biết không?"

Dương Gia Thịnh ngớ ra, lắc đầu.

Hỏi thử đi. Hứa Thuận Hòa nói.

Dương Gia Thịnh cầm điện thoại, lướt WeChat nửa ngày, cuối cùng cũng nhớ ra một người bạn cùng thôn hồi cấp hai, quan hệ cũng không tệ. Cậu ta cũng giống Dương Gia Thịnh, thi rớt cấp ba rồi bỏ học luôn.

Nhà trồng rất nhiều cây ăn quả, suốt ngày ở quê giúp việc, thỉnh thoảng đăng bài bán trái cây trên WeChat.

Dương Gia Thịnh gửi tin nhắn cho bạn, không lâu sau đã nhận được hồi âm. Cậu ta nói anh trai mình vừa xin được một lô đất nền năm ngoái, năm nay đang xây nhà mới. Một lô đất ở quê giá ba vạn, khoảng 120 mét vuông.

Nhưng trong thôn ưu tiên cấp đất cho người đã kết hôn, còn độc thân thì không phải là không được, chỉ là chẳng biết đến bao giờ mới được xét duyệt. Giá nhà trong huyện thì khoảng năm nghìn một mét vuông.

"Thế nào, thằng nhóc kia? Làm ăn phát đạt, tính về quê xây nhà hả? Theo tao thấy, nếu có tiền thì thà mua nhà trong huyện còn hơn. Sau này con cái có hộ khẩu ở huyện, đi học tiểu học đàng hoàng, vẫn tốt hơn tiểu học ở quê nhiều!"

Dương Gia Thịnh cảm ơn cậu ta, bảo chỉ đang hỏi thử, Tết về sẽ mời nhau một chầu rượu.

Nghe xong, Hứa Thuận Hòa bảo:

"Đất nền có ba vạn thôi, chỉ c ần sau này giá không tăng quá nhanh, em hoàn toàn có thể tự mua một lô, chẳng cần sống chung với họ. Anh em dù thân hay không, tách ra vẫn tốt hơn. Nhà trong huyện giá cũng không quá đắt, mua căn hộ thương mại cũng được.

Nếu em không muốn về quê thì càng nên dành dụm tiền mua nhà ở ngoài. Vậy đi, ngày thường đừng gửi tiền về, nhưng đến Tết thì đưa một vạn. Em cứ nói số tiền này để góp xây nhà, dù gì một năm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu. Lại đưa thêm năm nghìn cho ba mẹ, bảo là tiền tiêu Tết.

Hiểu không?

"Dương Gia Thịnh sững sờ. Hứa Thuận Hòa nhấn mạnh:"Một vạn và năm nghìn phải đưa riêng, hiểu chưa? Tiền xây nhà có, tiền Tết cũng có, họ không thể nói gì được nữa. Một năm em kiếm có ba mươi sáu nghìn, bỏ ra mười lăm nghìn là đủ rồi. Dù gì ba mẹ cũng là ba mẹ, không cần tuyệt tình quá. Người trong nhà, dù có va chạm vẫn phải sống cả đời.

Biết đâu sau này còn có lúc cần nhờ vả. Nhưng em cũng lớn rồi, lại có anh trai, phải biết nghĩ cho bản thân, dành dụm tiền cho mình, rõ chưa?

"Dương Gia Thịnh gật đầu."Sang năm có đưa tiền hay không, đưa bao nhiêu, cứ xem tình hình rồi tính. Xem nhà cửa em thế nào, xem anh trai em làm ăn ra sao.

"Nỗi phiền muộn mà Dương Gia Thịnh ôm ấp bấy lâu, vậy mà lại được giải quyết dễ dàng như thế. Nghe Hứa Thuận Hòa nói xong, hắn cảm thấy mọi chuyện hình như cũng chẳng phải vấn đề gì to tát."Anh, anh giỏi quá.

"Dương Gia Thịnh thật sự thực lòng. Hứa Thuận Hòa bật cười. Nhìn hắn cao lớn như thế, nhưng ánh mắt vẫn mang nét ngây ngô của một đứa trẻ, không nhịn được mà đưa tay nhéo mũi hắn, trêu:"Nhóc tì, chút chuyện này mà cũng làm khó em được à!

"Cái gì?! Dương Gia Thịnh thực sự không thể nhịn. Hắn đã chịu đựng bao lần bị gọi là"nhóc con

"rồi, nhưng giờ còn bị hạ cấp xuống thành..."nhóc tì

"?! Hắn bật dậy, thân hình cao hơn Hứa Thuận Hòa hẳn nửa cái đầu, bực bội phản bác:"Em không phải ——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!