Ba giờ rưỡi chiều, Dương Gia Thịnh một mình dạo phố, kéo theo chiếc xe đẩy nhỏ chất đầy túi nilon đóng gói. Hôm nay hắn vốn chẳng muốn ra ngoài lắm, nhưng Hứa Thuận Hòa hỏi có ra không, tiện đường thì ghé qua chợ đầu mối lấy thêm túi nilon.
Dương Gia Thịnh đáp: Được.
Hứa Thuận Hòa bảo, sáng nay đi lấy thịt, thấy thịt bò ngon nên mua một miếng nạm bò, tối nấu cà chua khoai tây nạm bò, nhớ về ăn cơm.
Dương Gia Thịnh nói, được.
Hứa Thuận Hòa còn dặn, túi nilon nhiều và nặng, nhớ mang theo xe đẩy cho tiện.
Dương Gia Thịnh nói, được.
Xong xuôi, hắn kéo xe đẩy đến chợ đầu mối, lấy túi nilon xong thì chẳng biết làm gì tiếp.
Hôm nay không có phim nào hay, mà trời thì oi bức. Mới ba rưỡi đã đổ mồ hôi ướt lưng.
Bên đường có tiệm trà sữa đang khuyến mãi, đá bào dừa dưa hấu mua một tặng một. Dương Gia Thịnh đứng trước cửa hàng nhìn một lúc, rồi mua hai ly, xách lên xe buýt về thẳng tiệm.
Chỉ hai trạm xe thôi, lúc Dương Gia Thịnh về đến nơi, ly đá bào trong túi giữ nhiệt cũng mới tan chút ít.
Trong bếp, nồi nạm bò hầm cà chua đã sôi sùng sục.
Hứa Thuận Hòa đang đứng bên cửa sổ, thấy hắn về bèn bật điều hòa tầng dưới, hỏi: Về nhanh vậy?
Nóng quá. Dương Gia Thịnh đặt hai ly đồ uống lên bàn, nói: Đá bào, uống không?
Ban đầu, Hứa Thuận Hòa đang định pha trà, nghe Dương Gia Thịnh nói vậy liền bỏ gói Thiết Quan Âm trong tay xuống, cầm lấy túi giữ nhiệt, xem xét một lượt.
"Mấy cửa tiệm làm ăn giỏi thật, mỗi cái túi cũng phải làm đẹp thế này. Cái này chắc đắt lắm à?" Anh cầm một ly lên nhìn tờ hóa đơn dán trên đó, líu lưỡi:
"Hai mươi tư tệ! Trong này có gì đâu, chẳng phải toàn đá à? Một chút xíu dưa hấu mà bán tận hai mươi tư tệ!"
Dương Gia Thịnh vội nói:
"Mua một tặng một mà."
Hứa Thuận Hòa cắm ống hút, nhấp một ngụm rồi gật gù:
"Cũng ngon thật... Người thành phố đúng là biết buôn bán. Mười hai tệ một ly, đắt quá, bằng sáu cái bánh bao lận!"
Dương Gia Thịnh ngồi dưới điều hòa, uống từng ngụm lớn, mãi sau mới thấy người dịu lại. Hứa Thuận Hòa thì cứ nhấp từng chút một, nhìn hắn mà nhắc:
"Đừng uống vội thế, đồ lạnh vậy mà uống nhanh quá không tốt cho dạ dày đâu. Sữa đậu nành cũng thế, lần sau để nguội bớt rồi hẵng uống."
... Ừm. Dương Gia Thịnh đành gật đầu, đặt ly đá bào xuống, chờ nó tan thành một vũng nước nhỏ trên bàn rồi mới cầm lên, chậm rãi uống tiếp.
Hứa Thuận Hòa bật cười khẽ:
"Trông cao lớn thế này, nhưng mà vẫn là trẻ con thôi, trông ngốc nghếch hết sức."
Dương Gia Thịnh kinh ngạc.
Hắn định phản bác, định chất vấn, mình mà giống trẻ con chỗ nào? Từ hồi cấp hai, hắn đã nổi danh là kẻ dữ dằn nhất trường, tuy không đánh bại cả khối, nhưng chưa từng thua ai. Đánh học sinh cấp ba, đánh lưu manh, đánh cả anh trai ruột, làm công đầu trong hội anh em, chưa bao giờ xuống tay nhẹ.
Thế nào mà lại trông ngu ngơ?!
Em—
Hắn vừa mở miệng nói được một chữ, Hứa Thuận Hòa đã đứng lên xem nồi hầm, dùng muỗng đảo qua đảo lại, mùi nạm bò hầm cà chua nhanh chóng lan tỏa khắp tiệm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!