Chính giữa hai hải quái bày một món quà thay vì nói là lãng mạn thì chẳng bằng nói là quỷ dị mang theo chút chút kinh khủng và buồn cười, bầu không khí vô cùng cứng ngắc, nhưng mà kraken ba ba không đọc hiểu không khí vẫn rất giống một thẳng nam hỏi: Hou?
Kinh ngạc không?
Mực nhỏ phun ra một cái bong bóng, lời ít ý nhiều nói: Piu.
Kinh sợ.
Kraken ba ba: …
Nói cách khác y không thích… kraken ba ba vẫn duy trì ngụy trang cá mực mất mát đến độ ngay cả đầu cũng tròn đi mấy phần, nhưng hắn vẫn nỗ lực duy trì uy nghiêm của bá chủ đại dương, giả bộ ra dáng vẻ như không có chuyện gì tiện tay vứt hộp nhạc ra mấy chục mét, giọng điệu lạnh nhạt nói: Hou, hou.
À, không thích thì ném đi.
Mực nhỏ thấy kraken lúc thường bá đạo kiêu ngạo lúc này lại liều mạng che giấu khổ sở, ba trái tim trong cơ thể phân công rõ ràng, một cái lướt qua một chút hối hận, một cái lo âu, và một cái nhàn nhạt động lòng, sau chốc lát trố mắt, cá mực vội vàng phun nước bơi về phía hộp nhạc bị ném đến xa xa, dùng hai cái chân ngắn nâng nó lên, nhấc vỏ lên kiểm tra thiếu niên người cá bị chấn động đến mức thất điên bát đảo, miệng còn oán giận nói: Piu, piu.
Gấp cái gì, tôi cũng không nói không cần.
Thiếu niên người cá tương đối chuyên nghiệp vội vàng bò lên, lắc lắc cái đầu còn đang say xe, miễn cưỡng mở miệng hát: A —— ặc…
Mực nhỏ căng đầu, trừng kraken ba ba: Piu!
Hộp nhạc cũng bị anh ném cho lạc nhịp rồi!
Sắc mặc thiếu niên người cá tái xanh, sau khi phát ra hai âm tiết lạc nhịp liền không nhịn được nằm úp sấp trên mép vỏ trai nôn mửa: Ọe…
Đổi thành nhân loại liền ước bằng say xe.
Kraken bảo bảo luôn ở bên cạnh xem trò vui vội bơi qua, dùng xúc tu nhỏ mềm mại vuốt sau lưng thuận khí giúp anh trai đi làm xa xứ này.
Kraken ba ba không xác định bơi qua, thử thăm dò hỏi mực nhỏ: Hou?
Em bằng lòng nhận lấy à?
Cá mực cong cong đỉnh đầu, nhỏ giọng nói: Piu… piu.
Ừm… cái hộp nhạc này rất tuyệt.
Kraken ba ba âm thầm thở phào một cái, trong lòng lại vẫn mờ mịt.
Vừa nãy rõ ràng là ý không thích, tại sao mình ném đi em ấy lại nhặt về, còn nói tuyệt?
Thật sự có thể nói là lòng cá mực như dò kim đáy biển!
Thiếu niên người cá nghỉ ngơi một chốc, kraken bảo bảo lại lấy ra một con cá từ trong đống chiến lợi phẩm ba ba mang về hôm nay bỏ vào trong vỏ trai đút cho anh trai ăn.
Thiếu niên người cá nhận lấy, nhìn hai con mực bự rõ ràng đang chơi gay ở cách đó không xa, lại nhìn nhìn bé con kraken bên cạnh mình, hiếu kỳ nói:
"Nhóc là thú cưng của họ hả?"
Kraken bảo bảo tức giận quơ xúc tu nhỏ: Hou, hou!
Em là con trai, không phải thú cưng!
Thiếu niên người cá hiểu rõ:
"Nhóc là con trai họ nhặt về à?"
Kraken bảo bảo giận dữ: Hou!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!