Dưới sự giám sát của kraken bảo bảo, cá mực mặt ủ mày ê ăn hết cả một con cá mập.
Kraken bảo bảo rất kiêu ngạo, cảm thấy mình lập công lớn, dùng đám xúc tu nhỏ khó khăn nâng một cái xúc tu to ngắn của chú cá mực lên, động tác khó khăn khoát nó lên trên đầu tròn của mình, cưỡng ép bị sờ đầu.
Kraken bảo bảo: Hou.
Chú khen con.
Chú cá mực: …
Xúc tu khoát lên trên đầu tròn của kraken bảo bảo dùng một phạm vi không quá tình nguyện nhẹ nhàng xoa một chút, mắt thấy cái đầu tròn mềm mại dưới xúc tu vui vẻ đến run lên, cá mực mềm lòng chỉ đành tỉ mỉ sờ thêm hai cái, nói: Piu.
Khen con.
Kraken bảo bảo như một nam tử hán chân chính vẫy vẫy đầu, vỗ mặt —— đổi thành nhân loại phỏng chừng chính là vỗ ngực —— bảo đảm, sau này chuyện đi săn cứ giao cho con, con đã là một đại hải quái rồi, nhưng chú cá mực nghe lời này không chỉ không có biểu hiện vui vẻ, trái lại còn ưu buồn rũ mi mắt xuống, không chỉ mí mắt, ngay cả đỉnh đầu cũng mềm nhũn cụp xuống.
Piu, piu… Cá mực nhẹ giọng nói.
Con là bé ngoan, thế nhưng chú không thích ba con…
Sống nương tựa lẫn nhau với ba ba trong biển sâu tăm tối lâu như vậy, trong lòng kraken bảo bảo vẫn rất muốn có thêm một người nhà, nhưng cảm giác bị giam cầm không có ai hiểu hơn nhóc, cho nên kraken bảo bảo chỉ khổ sở phun ra một chuỗi bọt khí, lập tức quơ xúc tu nhỏ non nớt kiên định nói: Hou, hou.
Chú chạy trốn đi, con giúp chú chặn ba ba.
Cá mực nở nụ cười, đây là lần đầu tiên y lộ ra nụ cười sau khi bị kraken bắt về, nhưng đáng tiếc miệng y không mọc ở trên mặt giống kraken, mà là sinh trưởng ở phía dưới phần đầu, bị đám xúc tu che kín lại, cho nên nhìn từ bề ngoài cũng hệt như không cười.
Cá mực dịu dàng nói: Piu.
Con không chặn được ba con đâu.
Kraken bảo bảo nhấc xúc tu lên bao mình thành một viên bạch tuộc, xoay vòng vòng lăn qua lăn lại trên đất, nói: Hou, hou.
Thế nhưng con có thể ăn vạ như vầy không cho ông ấy đi, con còn biết khóc nữa.
Cá mực dùng đôi mắt to đen thui trầm tĩnh nhìn viên tròn trên đất, ánh mắt rất ấm áp. Bởi vì kết quả của việc sinh sản phân tách, ngoại hình kraken bảo bảo tương tự cao độ với ba ba, khác nhau chẳng qua là một người to hơn một người khác rất nhiều rất nhiều lần, có lẽ là do bị nhóc con ver thu nhỏ này chọc cho đáng yêu, cá mực lại mơ hồ cảm thấy tên to con đang ngủ bên cạnh cũng chẳng còn quá dọa người.
Cá mực ôm kraken bảo bảo biểu diễn ăn vạ dưới đất lên, nâng lên cao cao lại thả xuống, nói: Piu.
Vậy cũng vô dụng.
Kraken bảo bảo khó khăn gãi gãi cái gáy trơn bóng, một lát sau, cẩn thận dè dặt đề nghị: Hou hou, hou?
Không thì chú nói cho con biết chú không thích chỗ nào của ba con đi, con kêu ông ấy thay đổi?
Cá mực suy tư một chốc, nói: Piu, piu…
Tướng mạo hắn không phù hợp thẩm mỹ của chú, hơn nữa đối xử với chú quá thô lỗ…
Những ngày qua cá mực tích đầy bụng phẫn nộ oan ức, vừa nhắc tới liền không kiềm được miệng, mạnh mẽ phê bình kraken ba ba từ đầu đến chân từ trong ra ngoài một trận, kraken bảo bảo ghi nhớ từng tội trạng của ba ba ở trong lòng, chuẩn bị quay đầu lại liền tâm sự đàng hoàng với ba ba.
Một lát sau, kraken ba ba thức dậy.
Bởi vì mực nhỏ mình bắt về quá không an phận, cho nên sau khi thức dậy chuyện đầu tiên hắn làm chính là đi xem đối phương có chạy trốn hay không, thấy xúc tu của mình vẫn vững vàng trói buộc thân thể đối phương, từ trong cổ họng kraken phát ra tiếng hou hou mềm nhẹ lấy làm thoả mãn, nhưng mà mực nhỏ vẻ mặt lạnh lùng, cạnh đầu tam giác căng ra thẳng tắp, thẳng quả thực như là dùng thước đo vẽ ra, cái này, là tín hiệu cá mực không vui.
Kraken chăm chú nhìn cái đầu tam giác của cá mực, trong ánh mắt bao hàm sự đè nén tức giận: Hou, hou.
A, vừa thấy tôi chính là dáng vẻ này.
Nghe vậy, đầu cá mực trở nên càng nhọn, ánh mắt y cũng sắc bén giống như đầu của y: Piu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!