Giám đốc Phân giai đoạn này bận bịu với chuyến đi học hỏi ở Canada, nửa năm. Ít ai biết được, người âm thầm bày ra việc này, chính là Phó Tổng.
Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, chim chóc ríu rít, Trương Ngọc Uyển Nhi nhìn hai gò hồng đào của mình mà phát ngượng, nhờ mẹ tu bổ một tháng, giờ trông... đúng là béo mập tròn mẩy.
-"Mẹ à, con ngại lắm, giờ con biết mặc áo quần gì đây?"
-"Cái váy xanh diệp lục mẹ mua đấy, mặc vào!"
-"Nhưng... nhưng..."
-"Nhưng nhị gì, mặc nhanh cho tôi nhờ!"
Mặc dù không thích lắm, nhưng vẫn không dám cãi mẹ à, đành phải chui vào nhà tắm thay đồ.
-"Cái gì, bé ngốc này, con bỏ cái áo khoác ngoài ra mau!"
-"Dạ?"
-"Bỏ áo ngoài..."
-"Không... không mẹ ơi, xấu hổ lắm..."
-"Trời ơi xấu hổ cái nỗi gì, điểm quyến rũ nhất của người phụ nữ mà con, cả tháng nay mất công ăn móng giò hầm đu đủ làm gì? Bỏ ra ẹ!"
Ngượng chết mất, đã nghe lời rồi mà mẹ yêu quý của cô còn cố đẩy chúng lên...
-"Thanh xuân là đây chứ đâu, mi không biết chứ ngày xưa ba mi trăng hoa khắp chốn, mẹ mày mà không áp dụng chiêu ngực đằng trước mông theo sau tấn công hàng ngày thì có mà giờ nhà chắc mấy tiểu tam rồi, các con cũng ra đường hết ý à..."
Vâng, mẹ đúng là cao thủ số một nha.
-"Xuống nhà làm đẹp uốn xoăn xoăn rồi búi ẹ nào!"
-"Thôi mẹ ạ, thôi con buộc tóc được rồi..."
-"Quê chết, đi xem mắt thế thì xấu hổ cả mẹ luôn ấy!"
'Điều 6: Vợ không được động hóa chất vào mái tóc, tóc phải để đen dài suôn mượt tự nhiên như bây giờ.'
Nhi lưỡng lự, nhớ lại điều khoản nào đó... rồi tự nhiên ấp úng, chẳng biết nói thế nào.
-"Con... cậu... con..."
-"Kệ nó, mẹ bảo kê, đi đi..."
Thôi, thà trái ý cậu còn hơn cãi lời mẹ, đành đi xuống...............
CL Restaurant, không hổ danh là nhà hàng sang trọng bậc nhất khu vực. Đồ ăn giá khiến người ta hoa mắt, nhưng nó vẫn rất đông, khách hàng muốn có chỗ phải đặt trước mấy ngày. Nổi tiếng không chỉ vì hoa lệ, mà còn bởi vì thức ăn ở đây là thực phẩm sạch nhất, tươi ngon nhất được cung cấp trực tiếp từ nông trại của CL Group.
Chiếc bàn ở gần cửa sổ, Phó Tổng đang dùng bữa trưa với người yêu.
-"Thức ăn tốt chứ?"
Ngọc Nhi nũng nịu.
-"Ngon lắm!"
-"Cố ăn nhiều, em còn đang ốm lắm!"
Cô khẽ cười, anh dặn dò xong lại tập trung ăn uống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!