Editor: Kiều Tiếu
Nam Vũ tự hỏi trong chốc lát.
"Cẩm chướng? Dùng loài hoa này để biểu đạt tình thân chưa dài lâu của hai chị em mình.
"
Nam Tinh thu hồi tay phải, sau đó gật đầu, ngữ khí không hề phập phồng dao động:
"Ừ, em đoán đúng rồi, quà sinh nhật của em là một bó cẩm chướng.
"
Nam Vũ chẹp chẹp hai tiếng.
Chị gái này của hắn thật đúng là không quá thông minh, chỉ đoán qua loa mà cũng đoán trúng được.
Sau vài câu nói, chủ cửa hàng bán hoa lại gọi điện cho Nam Tinh.
"Thưa cô, hoa của cô đã được giao thành công.
"
Nam Tinh lại mở miệng:
"Ách, tôi muốn đặt tiếp một bó cẩm chướng, đưa đến cửa nhà hát Bách Hoa.
"
Nói xong, biểu tình trên mặt Nam Vũ dần dần cứng đờ.
Chị gái hắn đang làm gì? Đừng nói là, đặt hoa tặng hắn.
Đầu bên kia điện thoại lại dò hỏi.
"Vâng, thưa cô, xin hỏi ngài có muốn viết thêm thiệp mời đính kèm không?"
"Thế viết chúc mừng sinh nhật đi.
"
Dứt câu, điện thoại cắt đứt.
Tươi cười trên mặt Nam Vũ hoàn toàn biến mất.
Người đại diện đứng dưới sân khấu cười ha hả, nói:
"Nam Tinh, thực không tồi! Đi ăn chút cơm đi, chờ buổi chiều đi thử trang phục diễn là xong rồi.
"
Nam Tinh lên tiếng, "Được.
"
Nam Vũ nhìn chằm chằm Nam Tinh, ý đồ muốn nhìn ra dáng vẻ áy náy trên mặt cô.
Nhưng mà, chị gái của hắn ra vẻ không thẹn với lương tâm, không thèm quay đầu lại mà đi về phía phòng hóa trang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!