Lạc Lâm kể lại chuyện đã xảy ra, vừa dứt lời thì ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía Bùi Thanh Y.
Bị mấy người cùng lúc nhìn chằm chằm, Bùi Thanh Y cảm thấy toàn thân mất tự nhiên, không khỏi nhíu mày hỏi:
"Sao vậy?"
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Phương Thiến mở miệng:
"Ôi dào, yên tâm đi, tiểu sư muội nhà chúng ta không đời nào lại có hứng thú với cái tên ***** khó ưa đó đâu."
Mọi người gật đầu phụ họa, ý kiến rất thống nhất.
Hơn nữa, có đại sư tỷ ở đây, sao có thể để tiểu sư muội bị gả cho loại đàn ông có vấn đề về thần kinh như thế.
Lạc Lâm thấy vậy không khỏi chế giễu bọn họ:
"Có thời gian lo chuyện của Tiểu Thất, chi bằng lo lại chuyện của chính mấy người đi. Một đám còn độc thân, lấy tư cách gì mà quản chuyện của Tiểu Thất hả?"
Sở Ly nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Chuyện này cũng không thể chỉ nói bọn muội được. Đại sư tỷ, chẳng phải tỷ cũng vẫn đang độc thân đó sao?"
Mọi người nghe xong câu này thì lập tức im bặt, mặc dù trong lòng đều đồng tình sâu sắc.
Lạc Lâm nhíu mày, trán giật nhẹ, nghiến răng nói:
"Sở Tam... Ngươi đừng tưởng rằng ngươi sắp lên làm hoàng đế thì ta không dám đánh ngươi nhé!"
"Đừng mà, đại sư tỷ, ta sắp làm nữ đế rồi đó! Tỷ không thể đối xử với ta như vậy được!"
- Sở Ly vội vàng kêu lên, núp ra sau lưng Bùi Thanh Y.
Lạc Lâm làm bộ như sắp xắn tay áo lên để dạy dỗ người.
Sở Ly vội trốn sau Bùi Thanh Y, cười hì hì nói:
"Đại sư tỷ, trước mặt tiểu sư muội, tỷ nhớ giữ hình tượng chút đi."
Lạc Lâm mặt không biểu cảm đáp:
" Muội ấy đâu phải lần *****ên thấy, lại nói, tiểu Thất cũng từng chứng kiến không ít lần ta dạy người rồi."
Sở Ly cười gượng, nhưng vẫn trốn kỹ sau lưng Bùi Thanh Y, không chịu ra.
Cái dáng vẻ hiện giờ, nhìn thế nào cũng không ra được một chút khí thế của ngày xưa trên triều đình.
Cũng may hiện tại chỉ có mấy người bọn họ, không có cung nhân đi theo. Bằng không, bao năm uy danh của nàng e là tiêu tan chỉ trong chốc lát.
Lạc Lâm trừng mắt nhìn Sở Ly, cuối cùng sợ làm Bùi Thanh Y bị thương nên đành hạ tay. Sở Ly thấy vậy thì lè lưỡi tinh nghịch.
"Ngày mai là đại lễ đăng cơ của ngươi, lo mà chuẩn bị cho tốt vào, đừng để xảy ra chuyện gì phiền phức."
- Lạc Lâm tức giận dặn dò.
"Yên tâm đi."
- Sở Ly chớp mắt cười đáp.
Mọi người được an bài nghỉ ngơi trong cung. Sáng sớm hôm sau, họ đã dậy từ sớm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!