Chương 25: "Sư tỷ, hình như ta đã tìm được tình yêu thật sự."

Bên kia, Bùi Thanh Y đi theo Lạc Lâm vào phòng trong, ánh mắt cứ nhìn nàng muốn nói lại thôi.

Lạc Lâm để ý thấy, không khỏi lên tiếng hỏi:

"Tiểu Thất, sao lại nhìn ta như vậy?"

Bùi Thanh Y ngập ngừng một chút, cuối cùng cũng mở miệng:

"Sư tỷ, ngươi với môn chủ Thiên Âm môn kia... rốt cuộc là quan hệ thế nào vậy?"

Tiểu cô nương hỏi, giọng điệu dè dặt cẩn thận.

Lạc Lâm nhất thời chưa phản ứng kịp, buột miệng nói:

"Không có gì, chỉ coi như người quen thôi."

"Nhưng người quen bình thường đâu có phản ứng lớn như vậy..."

Bùi Thanh Y nhìn nàng chăm chú:

"Sư tỷ, rốt cuộc ngươi và nàng đã xảy ra chuyện gì?"

Lạc Lâm trầm mặc chớp mắt một cái, vội vàng ho nhẹ rồi nói lảng:

"Không có gì, không có gì hết. Mau thu dọn đồ đi, hôm nay ngủ sớm một chút."

Bùi Thanh Y lập tức bất mãn:

"Sư tỷ, ngươi đang lừa ta."

Lạc Lâm cười gượng hai tiếng:

"Ái chà, sao có thể gọi là lừa được chứ... Cái đó... Khụ khụ, ngoan nào Tiểu Thất, đừng tò mò."

Bùi Thanh Y bĩu môi, trong lòng vẫn không cam tâm, nhưng nàng biết tiếp tục hỏi nữa Lạc Lâm cũng sẽ không nói, nên đành âm thầm nhắc mình: mấy năm trước Tạ Dụ An đã hứa sẽ kể cho nàng nghe, chỉ tiếc khi ấy nhiều việc quá nên quên mất. Đợi lần này trở về, nhất định phải hỏi Tạ Dụ An cho bằng được.

Thấy Bùi Thanh Y không truy vấn nữa, Lạc Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao ai mà lúc tuổi trẻ bồng bột chẳng từng gây ra vài chuyện chấn động lòng người.

Nói trắng ra là... chẳng qua chỉ vô tình để lại bóng ma tâm lý cho vài người mà thôi.

Hai người nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau liền đi tới đại điện tham dự buổi thảo luận liên quan tới Luận Đạo Đại Hội.

Đương nhiên, cái gọi là "thảo luận" cũng chỉ là mấy đại môn phái ngồi lại bàn bạc xem tổ chức ở đâu, tổ chức thế nào thôi. Các nàng, với tư cách đại biểu Ngọc Hành Tông, chủ yếu là có mặt điểm danh, những chuyện khác căn bản chẳng liên quan gì, thuần túy đi cho đủ quân số.

Bình thường loại chuyện này đều do Lăng Tiêu hoặc Giang Du tham dự, năm nay cả hai đều không có mặt, nên Lạc Lâm bị đẩy ra ngồi đó chịu đựng.

Thảo luận suốt nửa ngày cuối cùng cũng chốt lại được quyết định.

"Vậy thì xác định như sau: năm nay, tất cả đệ tử tu vi từ Luyện Khí trở lên, dưới Nguyên Anh, đều phải tham dự Luận Đạo Đại Hội. Có điều năm nay sẽ thay đổi hình thức: các đệ tử các môn phái sẽ tiến vào Vô Vọng Tháp, dưới ảnh hưởng của các huyễn cảnh khác nhau mà leo tháp. Đội ngũ nào lên được tầng cao nhất, sẽ trở thành khôi thủ năm nay."

Tiêu Tề tuyên bố.

Mọi người đều không có ý kiến, chuyện đã định thì mạnh ai nấy đi.

Sau khi bàn bạc xong chuyện Luận Đạo Đại Hội, việc tiếp theo chỉ còn chờ đội ngũ đi Ma Giới trở về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!