Chương 16: Đại sư tỷ,thỉnh bớt giận!

Hai người vừa cùng nhau trở lại khách sạn, liền phát hiện Bùi Thanh Y đang ngồi trước bàn, trên bàn chất đầy đủ loại linh bảo cùng mấy món đồ chơi nhỏ.

Nhìn thêm một cái nữa, còn thấy Sở Ly đang nói gì đó với Bùi Thanh Y.

"Tiểu sư muội, đừng tức giận nữa có được không?"

Bùi Thanh Y nghiêm mặt, không thèm để ý tới nàng.

Ngay lúc cửa vừa mở ra, nhìn thấy người bước vào là Lạc Lâm và Lăng Tiêu, tiểu cô nương lập tức chạy trốn ra sau lưng Lạc Lâm.

Lạc Lâm: ?

Nàng nhìn Bùi Thanh Y đang núp sau lưng mình, rồi quay sang nhìn Sở Ly vẫn còn đứng trước bàn.

Sở Ly: Cười lúng túng nhưng vẫn giữ phép tắc.

Một lúc sau...

"Đại sư tỷ, ta thực sự biết lỗi rồi." Sở Ly ỉu xìu đứng trước mặt Lạc Lâm, thành thật nhận lỗi.

Lạc Lâm vừa vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ đang phồng lên vì giận dỗi của Bùi Thanh Y, vừa quay sang nói với Sở Ly:

"Ta biết ngươi thích tiểu Thất, nhưng Sở Ly, ngươi cũng nên chú ý một chút, tiểu Thất giờ đã không còn là đứa bé nữa."

"Ta... ta biết rồi." Sở Ly ngoan ngoãn đáp.

Nghe vậy, Lạc Lâm lại quay sang nhìn Bùi Thanh Y, cười đưa tay chọc chọc gương mặt nhỏ đang giận dỗi kia.

"Tiểu Hamster ngoan, Tam sư tỷ của ngươi cũng biết lỗi rồi, tha thứ cho nàng đi, bằng không ngày mai nàng còn phải quấn lấy ngươi xin lỗi nữa đó." Lạc Lâm cười nói.

Bùi Thanh Y nghe vậy, miệng mím lại suy nghĩ một chút, rồi sau đó nhìn về phía Sở Ly:

"Được... Được rồi, nhưng Tam sư tỷ ngươi không được như vậy nữa!"

"Nhất định nhất định!" Sở Ly gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Thấy mọi chuyện đã giải quyết ổn thỏa, Lăng Tiêu đứng bên cạnh hắng giọng một cái rồi nói:

"Được rồi, hôm nay mọi người nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta cùng nhau trở về sơn môn. A Ly, ngày mai ngươi cũng đi cùng luôn nhé."

Sở Ly chớp chớp mắt hỏi:

"Sao vậy, sư tôn, có chuyện gì sao?"

"Đúng rồi đó, sư tôn, sư tỷ, hai người ở trên kia đợi lâu như vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Giang Du cũng lên tiếng hỏi.

Mọi người đều quay sang nhìn Lạc Lâm và Lăng Tiêu, Bùi Thanh Y theo bản năng nắm lấy tay Lạc Lâm.

Lạc Lâm nắm tay nàng trấn an, rồi nhìn mọi người nói:

"Không vội, sau khi trở về sẽ nói, đêm nay mọi người cứ nghỉ ngơi cho tốt."

Nghe Lạc Lâm đã lên tiếng, đám người cũng không hỏi thêm gì nữa.

Sở Ly liền nói:

"Được rồi, tối nay để ta cho người về trước vương đô, vừa hay ta cũng lâu rồi chưa trở về tông môn, nhân tiện về thăm một chuyến."

Phương Thiến nghe vậy, bỗng hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!