Chương 11: (Vô Đề)

Edit: Tuyen83~ 

Màn đêm buông xuống, trong nhà Thẩm Đại thức ăn cũng lục tục dọn lên bàn.

Năm món ăn một món canh: Cua Đồng hấp, tôm sú, thịt kho tàu, ngó sen sốt mật ong, món cải bẹ hấp, canh sườn heo nấu măng.

Món ăn rất phong phú dành cho ba người, thật ra thì Thẩm Đại đều biết làm, nhưng ở một mình, cô rất ít mua thức ăn để làm, ngày thường buổi trưa buổi tối sẽ ăn ở bên ngoài.

"Mẹ, mẹ ở lại Bắc Kinh ở thêm mấy ngày đi." rót rượu vang đỏ, Thẩm Đại rất chân thành giữ mẹ ở lại.

"Ở lại để làm bảo mẫu cho con sao?" Mẹ Thẩm liếc yêu con gái một cái, "Con chính là lười."

Thẩm Đại cười hì hì, bưng ly rượu lên, đứng dậy mời rượu hai người ngồi cùng bàn, "Hoan nghênh tổng giám đốc Lục đã trở về nước, hoan nghênh giáo sư Vương tới Bắc kinh, chúc hai người năm nay sự nghiệp đều gặp nhiều may mắn!" 

Tửu lượng của cô rất thấp, lúc học trường cấp 3 cô uống một lon bia cũng có thể say, sau lại luyện tập, hiện tại uống ly rượu vang đỏ không thành vấn đề, nhưng chỉ giới hạn một ly.

Con gái miệng ngọt, Mẹ Thẩm cười nhìn về phía Lục Trì.

Lục Trì đứng lên, mời rượu trưởng bối, "Chúc bác trai bác gái thân thể khỏe mạnh, sự nghiệp nâng cao một bước."

Ánh đèn chiếu sáng lên ly rượu đỏ, thế nhưng cũng không sáng rỡ bằng đôi mắt Lục Trì, đen nhánh thâm thúy, như ánh sao thần bí.

Để cho người chú ý hơn sáu năm trước.

Thẩm Đại đột nhiên nảy ra một suy nghĩ dí dỏm, nếu như cô chụp được hình ảnh Lục Trì lúc này gửi cho Kiều Vũ, cái người hoa si đó nhất định sẽ nổi điên.

Cụng ly, Thẩm Đại uống cạn một hơi, cười ngồi xuống.

Đầu tiên Thẩm Đại gắp món ăn ngó sen sốt mật ong mà cô thích ăn, gắp lên lần lượt từng miếng từng miếng, gắp lên và còn có chút vương vấn không dứt được. Bỏ vào trong miệng, thanh thanh lương lương hương hương điềm điềm, sau khi ăn nó, Thẩm Đại nhẹ nhàng liếm liếm môi đỏ mọng, sợ có chất ngọt còn sót lại.

Tròng mắt Lục Trì, cũng gắp lên ăn, nếm đến chính là nhớ lại.

"Anh thật sự yêu thích em sao?"

"Ừ."

Lên cấp III tiểu nha đầu đỏ mặt kéo chăn, che kín đầu, buồn buồn oán trách, "Nhưng anh đều không có, hôn qua em..."

Cô phát sốt, vốn là ngốc, một khi bệnh thì càng ngốc, cho rằng hôn nhẹ mới đúng thích.

Anh không xuống được miệng, cũng không mở miệng được, đang do dự, cô không nói tiếng nào quay mặt vào trong, giận dỗi.

Lục Trì bất đắc dĩ, ôm lấy cô quay trở lại.

Cách quá lâu, cảm giác hôn cô, bây giờ nghĩ lại, như một giấc mơ.

Cô là người không có lương tâm, đều đã quên đi?

~

Lục Trì đi, hai mẹ con Thẩm Đại dọn dẹp bàn cơm, đi phòng bếp rửa sạch đồ làm bếp.

"Bảo bảo ngây ngô, Từ Hàng làm công việc gì đó?" Trong điện thoại con gái nói đơn giản, Mẹ Thẩm đã sớm muốn nghe được rõ ràng, con gái nhỏ đơn thuần yếu ớt lần đầu tiên nói yêu đương, Mẹ Thẩm không yên lòng.

Mẹ nói bằng ngôn ngữ Hàng Châu, Thẩm Đại cũng tự động chuyển sang nói tiếng địa phương, giọng nói mềm mại, êm ái dễ nghe, " Quản lý cao cấp bộ phận kỹ thuật của công ty, không phải theo như ngươi nói sao?"

"Vậy cậu ấy bao nhiêu tuổi?"

"28."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!