Chương 96: Cửa Đột Phá, Nho Gia Hàng Ma (1)

Hứa Thanh Tiêu không đắn đo chuyện Ngô Ngôn giao đồ vật cho mình. Cái này không phải điểm quan trọng, giải quyết được Trình Lập Đông mới là chuyện quan trọng ngay trước mắt.

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu bắt đầu viết kế hoạch lên tờ giấy trắng

Nhưng mà chuyện đầu tiên phải làm, không phải là Trình Lập Đông mà là nhập phẩm.

Sau khi thí phủ kết thúc, mình phải tìm thời gian nhập phẩm. Chuyện này không phải là không có lí do, nói là tài hoa nhập thế, có cảm ngộ rõ ràng, một hơi hăng hái đột phá lên cửu phẩm.

Không phải rất hợp lý nhưng cũng không quá gượng ép.

Vậy nên chuyện đầu tiên phải làm chính là nhập phẩm, Võ đạo cửu phẩm.

Chuyện thứ hai mới là Trình Lập Đông.

Cái tên này sống lâu một ngày thì mình phải đề phòng một ngày. Bây giờ mình đã hoàn toàn đắc tội y, có lẽ y sẽ không bỏ qua cho mình. 

Nói cách khác, cục diện trước mắt chỉ có một loại.

Hoặc là ngươi chết, hoặc là ta sống.

Làm sao mới giế t chết được Trình Lập Đông.

Đây quả thực là một vấn đề đáng để suy nghĩ sâu xa.

Tên này xem ra cũng không tham ô không nhận hối lộ, những người có dã tâm lớn hay xem thường những mảnh lợi nhỏ.

Cách làm việc cũng nghiêm túc, công tư phân chia rõ ràng. Lúc ở huyện Bình An đã chứng minh được. điểm này.

Ngoại trừ sắc mặt trắng bệch thì hình như không có khuyết điểm gì.

Cẩn thận suy nghĩ một hồi, hình như tên Trình Lập Đông này thật sự không có điểm yếu nào. Muốn chơi chết hẳn ta, vậy thì độ khó cao đây.

Phiền phức rồi.

Mình thân là nho sinh, chắc chắn không thể làm được mấy chuyện giết người cướp của hay là những chuyện trái lương tâm vi phạm đạo đức.

Quan trọng thì vẫn là đạo đức, có lương tâm hay không là thứ nối theo sau. Dù sao thì cũng có thù với hắn ta.

Khổng tử nói, cứ chính trực báo oán. Trình Lập Đông muốn ép chết mình, vậy mình cũng ép chết hắn, về lập trường thì không có vấn đề gì.

Nhưng đạo đức là vấn đề lớn nhất. Xét trên lập trường Nho đạo, khi người ta đến gây phiền phức cho mình là vì chức trách, mình đúng thật đã phạm sai lầm, sau đó mình không phục lại còn muốn giết người ta.

Đương nhiên, nguyên nhân cơ bản nhất vẫn là... mình đánh không lại

Nếu như đánh thắng được, Hứa Thanh Tiêu sẽ tìm được lý do thích hợp.

Cho dù là mình có thăng đến Cửu phẩm thì cũng đánh không lại Trình Lập Đông. Tên này là võ phu Bát Phẩm, mỗi phẩm cách nhau một tầng trời, hắn khó lòng mà vượt qua được.

Hạo nhiên chính khí trong cơ thể cũng không có tác dụng gì, bởi Trình Lập Đông cũng chẳng phải là tà ma.

"Ừm... Nếu không thì, mình bắt y cũng tu luyện dị thuật xem sao?" 

Trong đầu Hứa Thanh Tiêu bất ngờ xuất hiện ý tưởng này.

Suy nghĩ này vkhiến tên này cũng tu luyện dị thuật, từ đây, nếu như hắn ta dám tố cáo mình thì mình lập tức báo cáo ngược lại. Xem thử mọi người tin tưởng một người đọc sách hay là tin tưởng một võ phụ.

Có một câu chuyện xưa kể rằng.

Mọi người không tin một tên cướp lại có tên là Trương Mục Chí, mà tin hẳn ta tên là Trương Ma Tử (tức Trương mặt rõ) hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!