Trong phòng.
Sắc mặt của mỗi người trong phòng đần dần thay đổi.
Hai chữ "bên trên" đối với mỗi người trong phòng đều ẩn chứa áp lực cực kỳ lớn.
"Bên trên" của quận huyện Bình An, chỉ có duy nhất một phủ Nam Dự.
Vương triều Đại Nguy chia diện tích thành quận, phủ, huyện, trấn và thôn.
Phú Nam Dự được coi như "thành" ở tiền triều, huyện Bình Anh chính là huyện lị trực thuộc phía dưới.
Trong phủ phái người tới, vậy thì đều là đại quan cả, kiếm đại một người cũng đủ sức để đè lên đầu của huyện thái gia.
Trần bộ khoái không còn chút do dự nào nữa, hắn đứng dậy ngay, cũng không nói thêm gì nữa, đem theo người mau chóng rời đi không để chút vết tích nào.
Đợi đám người Trần bộ khoái tời đi xong.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Triệu đại phu và Hứa Thanh Tiêu.
Không khí trong phòng hết sức yên tĩnh.
Triệu đại phu không nói lời nào, chỉ tập trung sắc thuốc cho Hứa Thanh Tiêu.
Hứa Thanh Tiêu cũng không nhiều lời, mà bình tĩnh suy ngẫm về chuyện này.
Thời gian trôi qua khoảng một khắc.
Đợi bên ngoài hoàn toàn trở nên yên tĩnh rồi, giọng nói của Triệu đại phu mới vang lên.
"Lão hủ thực sự không tin nổi, vấn đề khó như vậy, ngươi cũng có thể giải quyết được nó, tiểu hữu ngươi thực sự là nhân trung long phụng"
Giọng nói của Triệu đại phu vang lên.
Ông ta không nhịn được mà cảm thần nói.
Hàn độc trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu đã tiêu tan hoàn toàn, có lẽ trong mắt người khác khó có thể giải quyết được, nhưng bản thân hẳn lại rõ hơn bất cứ ai.
Nghe thấy lời kia của Hứa đại phu.
Hứa Thanh Tiêu cũng chẳng che giấu gì, Triệu đại phu là một người thông minh, nếu tiếp tục lửa người tangược lại sẽ hơi tiểu nhân.
"Sau tất cả vẫn cảm ơn ông đã chỉ ra cho ta một con đường thoát"
Hứa Thanh Tiêu từ từ ngồi dậy, mặc dù cơ thể hắn bị thương, có điều nghỉ ngơi nửa ngày trời rõi cũng ổn hơn, ít nhất thì ngồi dậy không hề gì
"Ài."
Có điều Triệu đại phu không nhận nổi ân tình này, mà thở dài một hơi, lắc đầu nói
"Thanh Tiêu tiểu hữu, mặc dù ngươi đã thoát khỏi một kiếp này, nhưng vẫn còn một kiếp nạn nữa rất rắc rối"
Triệu đại phu lên tiếng nói, cũng xem như nhắc nhở hắn một câu.
Hứa Thanh Tiêu hiểu ngay ý tứ trong lời nói của đối phương.
Hàn độc được giải rồi, đối với cơ thể hẳn mà nói là một chuyện tốt, nhưng đối với huyện Bình An lại chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.
Một người nhất định phải chết, đột nhiên lại được chữa khỏi hoàn toàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!