Sự xuất hiện của bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận khiến quan chủ khảo khoa thi lần này là La Văn Trung phải đau đầu.
Ông ta sao có thể không nhìn ra vị bát điện hạ này lần này chính là vì ông ta nên mới đến?
Ban đầu ông ta thậm chí còn nghi ngờ dụng ý của thiên tử khi đề bạt ông ta làm chủ giám khảo quan của khoa thi lần này, vì ông ta vừa mới lên làm chủ giám khảo thì bát điện hạ, kẻ có thù với ông ta ngay sau đó lại được khâm điển làm hoàng tử bồi giám, chuyện này đúng là quá trùng hợp rồi.
"Lẽ nào bệ hạ đã biết việc mình hãm hại bát điện hạ rồi sao?"
Giả thuyết này khiến La Văn Trung cảm thấy hơi bất an, bởi sở dĩ ông ta có gan bày mưu hãm hại Triệu Hoằng Nhuận là vì theo ông ta được biết, bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận không hề được thiên tử quan tâm, chứ nếu không thì ông ta nào có cái gan này.
Hôm ấy, La Văn Trung bí mật cho gọi một gia nô, về bảo người nhà mua chuộc thái giám ở Thái Biện Giám, hi vọng có thể có được chút thông tin từ miệng của thái giám ấy.
Tuy thái giám ở Thái Biện Giám chỉ là một tiểu thái giám tầng lớp thấp trong hoàng cung, hoàn toàn không thể biết các chuyện cơ mật, nhưng đối với La Văn Trung mà nói thì đây là cách duy nhất để ông ta biết được thông tin trong hoàng cung.
Vào lúc hoàng hôn, người nhà La Văn Trung đưa tin đến, La Văn Trung lúc này mới hiểu ra: Thì ra chức danh hoàng tử bồi giám là do bốc thăm chọn ra, điều này có nghĩa là không phải thiên tử cố tình chọn bát điện hạ Triệu Hoằng Nhuận, vì theo lời của tiếu thái giám ấy nói, trong lúc bốc thăm thiên tử còn hai lần vạch được trò gian lận của bát hoàng tử.
Đây không phải ý của thiên tử, việc này khiến La Văn Trung thở phào nhẹ nhõm, nếu là ý của thiên tử thì ông ta làm sao có gan chống đối?
Nói thẳng ra thì thiên tử nếu muốn giết ông ta không phải chỉ cần nói ra một câu là được sao?
"Nhưng mà bát hoàng tử… cũng khá khó đối phó."
Tuy bỏ ra một ít bạc có thể biết được chút thông tin từ miệng của thái giám, nhưng La Văn Trung vẫn cảm thấy chẳng tốt lành gì.
Bởi thái giám ấy đã nói rõ với người nhà ông ta, bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận chẳng phải là không được thiên tử xem trọng giống như lời đồn, ít nhất thì trong vòng một tháng gần đây, thái độ của thiên tử đối với điện hạ thật sự bao dung đến mức không thể tin được, cho dù vị hoàng tử ngỗ ngược ấy đã đốt trúc nướng sạch số Kim Lân Trinh Vĩ trong Ngự Hoa Viên nhưng thiên tử cũng chẳng hề trách phạt.
Đây là một việc thú vị mà mọi người trong hoàng cung đều biết, nhưng La Văn Trung khi nghe xong thì cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận không hề bị thiên tử xem thường như lời đồn hoặc như ông ta đã tưởng, mà ngược lại, đứa bé này còn rất được thiên tử sủng ái.
Cùng là hoàng tử, nhưng nếu không được thiên tử xem trọng thì La Văn Trung chẳng ngại vì muốn bảo vệ cho nhà họ La mà đắc tội với hoàng tử ấy, vấn đề ở chỗ hoàng tử mà ông ta đắc tội lại là một người rất được thiên tử xem trọng, thế thì lại khá phiền phức rồi.
Càng rắc rối hơn chính là, bát hoàng tử ấy không những được thiên tử xem trọng mà còn là một kẻ có tâm kế không tầm thường, ngay trước mặt La Văn Trung mà có thể công nhiên sỉ nhục con trai La Vanh của ông ta, còn có thể uốn ba tấc lưỡi nói cho ông ta phải câm nín, tuy lửa giận phừng phừng nhưng không thể bùng ra được.
"Phải làm sao đây?"
La Văn Trung ngồi trong phòng thở dài.
"Cộc cộc cộc."
Lúc này bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa, khiến La Văn Trung có hơi ngạc nhiên.
Vì lúc này ông ta chỉ đang tạm thời nghỉ ngơi trong một sương phòng trong miếu Phu Tử, ai có thể đến chứ?
Cảm thấy nghi hoặc, La Văn Trung đứng dậy mở cửa.
"Ồ? Phạm đại nhân?"
La Văn Trung có hơi kinh ngạc, thì ra người vừa đến ấy là một quan giám khảo trong khoa thi lần này, cũng là đồng liêu của ông ta trong sử bộ, lang trung Phạm Túc.
Tuy cùng là lang trung nhưng thật ra có chút khác biệt.
Cần phải biết sử bộ chia ra làm bốn ty, lần lượt là Văn Tuyển, Khảo Công, Nghiệm Phong và Kê Huân, mỗi ty lại có bốn lang trung, phẩm hàm ngang nhau, nhưng sẽ có một lang trung đứng đầu, gọi là tư lang, tức là viên quan đứng đầu của ty bộ.
Và Phạm Túc, Phạm đại nhân này đây chính là tư lang của Khảo Công.
La Văn Trung là lang trung của Văn Tuyển, còn Phạm Túc lại là tư lang của Khảo Công, tuy cùng ở trong phủ nha sử bộ nhưng nói thật thì mỗi ngày không gặp nhau mấy lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!