Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Thẩm Lạc không để ý đến những người khác, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm sói đen, một lát sau hai mắt sáng lên.
Hắn hừ lạnh một tiếng, một tay cầm đao, một tay nhấc lấy gói đồ, nhanh chân đi đến hướng Vu Mông.
Lúc này, Vu Mông thấy nam tử trung niên chết thảm, lửa giận trong lòng bốc lên, gào thét xông tới, ngửa người tránh thoát vuốt sắc của sói đen, hắc đao trong tay chém tới.
Xoẹt một tiếng!
Giữa không trung xẹt qua một đạo hắc ảnh, trên thân sói đen bị chém ra một vết thương khổng lồ dài mấy thước, máu tươi vẩy ra.
Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, đã sớm chuẩn bị, nhảy lên, thanh hắc đao trong tay đâm tới một chỗ hư không trước người Vu Mông.
Một nhát này hắn dùng toàn lực, lưỡi đao đâm vào trong không khí, vậy mà kêu ông ông tác hưởng.
Người xung quanh nhìn thấy cử động của Thẩm Lạc, đều ngạc nhiên không thôi.
Phần bụng bị thương khiến sói đen giận dữ, mạnh mẽ quay đầu muốn lao về hướng Vu Mông. Nhưng trước mắt nó đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao màu đen, mũi đao trực chỉ ngay gáy của nó.
Nó thu thế không được, đưa đầu tới.
Xoạt một tiếng, hắc đao đâm vào đầu sói đen, xuyên đến chuôi đao.
Cự thú điên cuồng gầm thét, toàn thân điên cuồng run rẩy, vừa xông tới hai bước, thân thể khổng lồ ầm vang ngã xuống.
Thẩm Lạc mặc dù đã sớm buông tay lui lại, vẫn bị một cỗ đại lực đánh trúng, bạch bạch bạch lùi lại mấy bước mới đứng vững.
Bất quá hắn vừa mới đứng vững, lập tức tránh sang một hướng khác, đồng thời gói đồ trong tay hung hăng ném ra.
Bịch một tiếng.
Gói đồ trên không trung phảng phất đụng phải thứ gì, trong nháy mắt vỡ tan ra, bụi đất tối tăm mờ mịt tung bay ra. Lúc này ngay tại chỗ hiện ra một Lang thú mơ hồ không rõ.
Sói xanh không kịp đề phòng bị phá ẩn thân, tựa hồ cũng kinh hãi, thân hình hơi dừng lại một chút.
Thẩm Lạc chờ chính là giờ khắc này, hai tay lật một cái, lòng bàn tay kẹp lấy Tiểu Lôi phù và nguyên thạch, thôi động nguyên thạch chi lực, rót vào trong phù lục.
Phốc một tiếng!
Một tia chớp màu trắng bắn ra, trong nháy mắt vượt qua mấy trượng, đến trước người sói xanh, bổ xuống.
Hai mắt sói xanh hiện ra vẻ kinh nộ, gầm nhẹ một tiếng, thân thể trong nháy mắt biến thành thực thể, cùng lúc đó lông tóc toàn thân dựng thẳng lên. Mỗi một sợi lông tóc đều tản mát ra thanh quang sáng tỏ, trong chớp mắt hình thành một vòng bảo hộ màu xanh quanh người.
Một tiếng vang thật lớn!
Hư không phụ cận trong nháy mắt trở nên nóng rực không gì sánh được!
Vòng bảo hộ màu xanh không ngừng vặn vẹo, mặt ngoài lấp loé vô số điện quang nhỏ bé, nhưng cũng không bị vỡ tan.
Trong lòng Thẩm Lạc nặng nề, điều này vượt quá dự liệu của hắn.
Lúc này, trong vòng bảo hộ màu xanh đột nhiên truyền ra một tiếng rít.
Thẩm Lạc cảm thấy trước mắt loé lên thanh quang, một đạo phong nhận màu xanh dài hơn thước phá không lao tới.
Không ổn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!