Chương 38: Ẩn lang (*)

Dịch: Vong Mạng

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

***

"Giết, giữ vững cửa thành!"

Vu Mông thấy tình huống như vậy, lập tức vung tay hô lớn, đoạn toan dẫn mọi người chạy về phía cửa thành.

Đúng lúc này, một bóng đen bất ngờ từ trên cao, kéo theo cuồng phong nặng nề nện xuống.

Mau tản ra!

Vu Mông quát lớn một tiếng đồng thời nhảy sang phía bên trái.

Thẩm Lạc đổ người, vặn mình lăn sang một bên, vừa khít tránh thoát đượ, đồng thời nắm chặt tấm Tiểu Lôi phù mới chế trong tay.

Có điều bóng đen kia đến quá nhanh khiến một số người không kịp né tránh.

Một hồi những tiếng xương cốt vỡ nát vang lên, nhưng người bị nện miệng phun máu tươi, chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết rồi hôn mê không rõ sống chết.

Bóng đen từ trên trời giáng xuống kia chính là một con sói đen cực lớn. Nó trở mình bò dậy, một chân nó đã gãy, treo lủng lẳng trên người theo một góc độ kì dị, chỗ chân gãy da bị xé toạc để lộ ra xương đùi trắng hếu.

Nhưng nó hệt như không cảm thấy đau đớn, lập tức lại đạp mạnh chân sau xuống mặt đất, hung hăng lao vào đám người xung quanh, động tác không thấy giảm đi mấy.

Một nam tử trung niên ở gần nó không kịp né tránh, bị sói đen cắn một cái vào cổ họng.

A… Tiếng kêu thảm thiết vừa vang lên đã liền ngưng bặt.

Máu tươi từ trong miệng sói ào ào chảy ra, thân thể người nọ giãy giụa mấy cái rồi ngừng lại, hiển nhiên là không sống nổi nữa.

Vu Mông ở ngay gần con sói đen, tận mắt thấy cảnh này, mày hổ dựng lên, miệng rống giận, dẫn đầu lao tới.

Những người khác ở cạnh đó thấy Vu Mông xông lên cũng nhất loạt lao lên theo.

Con mắt đỏ ngầu của con sói đen lóe lên vẻ hung ác. Nó hất đầu lên, ném bay nam tử trung niên trong miệng qua một bên, đồng thời vung trảo quét ngang một đường về phía những người đang lao tới khiến hai người bị đánh văng.

Vu Mông đột nhiên ngửa phần thân trên ra sau, lưng như sắp dán xuống đất, vừa vặn tránh khỏi một trảo kia. Hai đầu gối y quỳ xuống mặt đất, cả người cấp tốc trượt về trước, nhoáng cái đã vọt tới trước người con sói.

Tay phải Vu Mông vung lên, hắc đao hóa thành một dải bóng mờ hình quạt, bổ thẳng vào bụng con sói.

Hắc đao sắc bén dị thường, chỉ nghe một tiếng xoẹt liền thấy bụng sói đen có thêm một vết thương rất sâu, không chỉ có máu tươi bắn ra mà nhìn xuyên qua miệng vết thương còn có thể nội tạng màu đỏ tươi ở bên trong.

Sói đen trúng đòn đau này, bất thình lình quay đầu lại đánh về phía Vu Mông.

Vu Mông chỉ thấy trước mắt nhoáng cái, một cái miệng lớn đầy máu tươi đã đến ngay trước người, răng nanh như móc sắt như sắp dán vào mặt y đồng thời hơi thở tanh hôi xộc thẳng vào múi.

Cũng may y võ nghệ bất phàm, thân thể tức tốn lăn nhanh về sau, tránh toát miệng sói trong đường tơ kẽ tóc.

Nhưng không để y kịp thở nửa hơi, một bàn chân sói to lớn đã giáng từ trên trời xuống mang theo tiếng gió rít gào, hung hăng đập thẳng về phía người hắn.

Nếu trúng một đòn này, Vu Mông dù có mình đồng da sắc cũng phải táng mạng đương trường.

Nhưng Vu Mông lúc này y như nỏ mạnh hết đà, không kịp bò dậy tránh né, y chỉ có thể vung tay vỗ mạnh xuống đất, lòng bàn tay tỏa ra một quầng sáng màu đỏ.

Vu Mông mượn lực của chưởng này đẩy người lướt ngang qua một bên.

Nhưng chỉ di chuyển như thế chung quy vẫn không đủ nhanh, chỉ thoáng chốc nữa y vẫn sẽ trọng thương dưới vuốt sói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!