Chương 36: Sơ khuy môn kính

Dịch: Vong Mạng

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Sơ khuy môn kính: sơ = ban đầu, mới ; khuy = nhòm, nhín lén ; môn kính = con đường lối đi: Tên chương có thể hiểu là Lần đầu nhìn thấy lối đi.

"Việc này nói thì dễ, làm mới khó. Con người không ai giống ai, nếu muốn Tam Nguyên tương hợp, chỗ khó cần vượt qua cũng khác nhau. Như ngươi đi, đang thời thanh xuân, tinh lực dồi dào, thần lực cũng khá đầy đủ nhưng Nguyên khí lại có chút khiếm khuyết, là do khi trước mắc bệnh sao?"

Vu Diễm quan sát hai mắt Thẩm Lạc xong chỉ ra ngay vấn đề của hắn.

"Bá phụ thật tinh mắt, vãn bối mấy năm trước bị Âm khí xâm nhập, thân thể đau ốm suốt mấy năm mới thôi." Thẩm Lạc gật đầu liên tục.

"Vậy thì đúng rồi, ngươi mới rồi khi vẽ phù, Tinh với Thần hợp lại cũng không tệ lắm, nhưng Thần với Khí khi hợp lại thì rất kém, vẽ đồ hình của phù kia, Thần Khí đứt đoạn, tự nhiên khó tránh khỏi thất bại."

Vu Diễm nâng chén uống một ngụm rượu mật rắn, cười ha ha giảng giải.

"Vậy vãn bối giờ nên làm gì? Không lẽ phải bồi dưỡng thân thể thật tốt, bổ sung Nguyên khí rồi mới vẽ được phù?"

Thẩm Lạc bây giờ đã hiểu rõ vấn đề của bản thân nằm ở đâu, lòng căng thẳng hỏi dò, đồng thời không quên đứng dậy châm rượu cho Vu Diễm.

"Bổ sung Nguyên khí đương nhiên là phải làm, có điều ngươi bây giờ cũng không phải không thể vẽ phù, chỉ cần khi vẽ phù chú ý nhiều hơn chuyện Thần Khí tương hợp là được."

Thấy Thẩm Lạc nắm bắt chính xác vấn đề nhanh thế, Vu Diễm cảm giác khá hài lòng, bèn giải thích thêm.

"Thần Khí làm sao mới có thể tương hợp ạ?"

"Muốn Thần Khí tương hợp cần phải tùy tâm mà phát, không thể có có nửa phần miễn cưỡng, khi vẽ phù ngươi phải định trụ tâm thần, vận khí tại ngực…" Vu Diễm vừa uống rượu vừa chỉ điểm cho Thẩm Lạc một ít kỹ xảo tương hợp Thần Khí.

Thẩm Lạc nín hơi tập trung tư tưởng, ngưng tai lắng nghe, chỉ sợ để sót một chữ.

Vu Diễm có phần tâm đắc về phù pháp nên chỉ thuận miệng chỉ điểm mấy câu thôi đã xua tan quá nửa sương mù trong lòng hắn, cho hắn cảm giác như thể hồ quán đỉnh(1).

Đợi Vu Diễm nói xong hết, Thẩm Lạc nhắm mắt lại, đầu hồi tưởng lại những lời Vu Diễm mới dạy bảo.

Một lát sau, hắn mở choàng mắt, tay cầm bút ngọc hạ xuống phù chỉ đưa thoan thoắt, một lần nữa vẽ Tiểu Lôi phù.

Theo lời Vu Diễm, hắn định trụ tâm thần, dẫn Tinh – Thần – Khí tu lại một chỗ rồi đưa theo phù bút trong tay, rót vào trong phù lục.

Một tấm Tiểu Lôi phù chỉ thoáng chốc đã được vẽ xong, cả quá trình từ đầu tới cuối liền lạc trôi chảy, không cảm thấy có chút đứt đoạn nào.

Thẩm Lạc xoay cổ tay một cái, vẽ nốt một nét như thiết câu ngân hoa, thực sự có tư thái, phảng phất như muốn phá không bay lên.

Cả tấm Tiểu Lôi phù đột nhiên hơi sáng lên, đồng thời phát ra tiếng boong thanh thúy vang vọng một lúc mới tan, hào quang trên phù lục cũng theo đó mà biến mất.

"Đúng rồi, thử xem đi."

Vu Diễm mỉm cười khen ngợi đồng thời vung tay lên.

Một khối đá nhỏ màu xám trắng rớt xuống bàn, chính là một khối Nguyên thạch.

Thẩm Lạc cảm ơn xong liền đặt viên Nguyên thạch lên tấm phù, dùng Tiểu Hóa Dương Công thôi động Nguyên thạch, dẫn bạch khí từ bên trong rót vào trong phù.

Trải qua nhiều lần luyện tập nên hắn đã khá quen việc dẫn bạch khí từ trong Nguyên thạch ra.

Chỉ thấy một điểm sáng nhỏ màu đỏ hiện lên, Nguyên thạch phát ra tiếng vỡ, hào quang màu trắng ngoài mặt phù càng lúc càng sáng rồi đột nhiên vỡ vụn.

Xẹtttt

Một tia chớp màu trắng đột nhiên xuất hiện, bắn thẳng xuống thủy đường(2) phía trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!