Dịch: Vì anh vô tình
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
"Đừng sợ, ta không phải người xấu." Thẩm Lạc nhanh chóng thu hồi tầm mắt, kinh ngạc nhìn bé gái trước mặt, nhẹ nhàng nói.
Cô bé chớp chớp đôi mắt, quan sát Thẩm Lạc tỉ mỉ vài lần, đặc biệt là cái bóng phía sau lưng, sau đó thần sắc khẩn trương thoáng buông lỏng một chút.
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Thẩm Lạc khẽ nhìn thùng gỗ trong tay bé gái, rồi mở miệng hỏi.
A... A a... Cô bé vội buông thùng gỗ trong ngực xuống, không ngừng khoa tay với Thẩm Lạc, thì ra bé gái này bị câm.
Thẩm Lạc không hiểu ngôn ngữ của người câm, nhíu mày, đang muốn nói gì thì.
Từ phía sau, một cơn âm phong vô thanh vô tức thổi tới. Trên thân hắn, phù văn nào đó lập tức nóng lên, một tia ánh sáng hồng cũng dần hiện ra.
Đến rồi!
Thẩm Lạc cùng quỷ vật kia vật lộn đã hai lần nên có đôi chút hiểu rõ, không cần quay người đã mang tàn hương trong tay vẩy về phía sau lưng, rồi bước một bước dài tiến vào trong phòng.
Ngay lập tức, một tiếng thét thê lương từ phía sau vang lên.
Thẩm Lạc xoay người lại, thì thấy cách chỗ mình đứng lúc nãy hai thước, có một quỷ ảnh màu đen cao lớn hiện ra ở đó.
Con ngươi của hắn co rụt lại, không tự chủ được lui về sau hai bước.
Chính là con quỷ lúc trước!
Thân hình con quỷ dường như bởi vì dính phải tàn hương, nên không cách nào ẩn hình. Trong con mắt đỏ ngầu của nó lộ ra vẻ thống khổ, giống như là bị tàn hương gây ra thương tích.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng
"Trên sách nói tàn hương có tác dụng trừ tà, có thể dùng để xua đuổi quỷ vật, quả nhiên không phải là nói bậy." Ánh mắt của Thẩm Lạc cảnh giác nhìn con quỷ, trong lòng thầm nghĩ.
Ngay tại lúc hắn còn đang suy nghĩ, con quỷ đã hóa thành một đạo bóng đen, chui vào trong phòng, xông tới trước mặt Thẩm Lạc.
Chờ ngươi đã lâu!
Thẩm Lạc cũng chạy như bay xông đến, lúc gần tới nơi thì thân thể bỗng nhiên hạ xuống, tránh khỏi hai tay đối phương đang vồ bắt, chân phải liền đá vào thân dưới của nó.
Lúc trước, khi hắn thấy thùng gỗ trong tay đứa bé, thì hắn đã yên lặng vận chuyển Tiểu Hóa Dương Công, mang dương cương chi khí dẫn đến chỗ chân phải và tay phải, chính là để chờ tới khắc này!
Nhưng ngoài dự đoán của Thẩm Lạc, thân thể quỷ vật lại giống như hư ảnh. Chân phải bị ánh sáng màu đỏ nhạt bao phủ lại trực tiếp xuyên qua thân thể con quỷ.
Nên một chưởng tiếp theo của hắn không có cách nào tiếp tục, cũng vì dùng sức quá mạnh nên thân hình có hơi lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã sấp về phía trước
Con quỷ thừa dịp thân hình Thẩm Lạc bất ổn, bèn dùng đôi quỷ trảo đen kịt nhắm về phía cổ của hắn
Thẩm Lạc thầm kêu không tốt nhưng tiếc rằng thân hình chưa kịp ổn định, muốn tránh né thì đã không kịp.
Ngay tại lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một cổ mùi tanh nổi lên, thì ra là một mảng lớn máu loãng màu đen. Cô bé kia thấy tình hình không ổn, nên đã dùng máu chó đen đựng trong thùng gỗ hắt qua.
Con quỷ bị máu chó đen tạt trúng, thì phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, trên thân hắc khí cũng bị bốc hơi không ít, trong nháy mắt thân thể cũng trở nên nhạt hơn rất nhiều.
Nhân cơ hội này, Thẩm Lạc ngay tại chỗ lăn mình một vòng, tránh đến bên cạnh đứa bé, sau lưng đã sớm đổ mồ hôi hôi lạnh ướt cả người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!