Khi Thái Hậu đến Thừa Hoan Điện, Hoàng Hậu đang xem sổ sách.
Phú Quý thông báo ngắn gọn ở bên ngoài, bà lập tức đi vào.
Hoàng Hậu đương nhiên biết, ngày thường chỉ có cung phi đến bái kiến Thái Hậu. Nếu lão nhân gia tự mình tới cửa, không có lý do nào khác ngoại trừ hỏi tội.
Vì vậy Hoàng Hậu vừa nghe tin Thái Hậu tới, khó tránh khỏi lo lắng trong lòng, vội vàng buông sổ sách trong tay, xuống giường, tự mình ra đón.
Lúc Thái Hậu bước vào, sắc mặt vẫn như thường, không có vẻ như muốn đến hỏi tội.
Hoàng Hậu tự tay rót một chén trà cho bà.
Thái Hậu ngồi nghiêng trên giường, coi như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu uống một hớp mới hỏi, "Hoàng Hậu gần đây bận rộn chuyện gì?"
"Thưa Thái Hậu, thần thiếp gần đây đang sửa sang lại sổ sách của hậu cung." Nàng vừa nói vừa trình sổ sách trong tay lên Thái Hậu.
Thái Hậu nhẹ nhàng đẩy ra, cười nói: "Hậu cung đã có Hoàng Hậu xử lý, đương nhiên ai gia yên tâm."
Bà nói chuyện, nhưng đôi mắt giống như vô tình nhìn xung quanh, "Dạo này Xu Nhi bận chuyện gì? Ai gia không gặp nàng mấy ngày rồi."
Hoàng Hậu cười nói: "Nàng ngại trời nóng, cho nên mỗi ngày đều tránh trong cung cho mát, nha đầu này thật là. Dù nóng cũng không nên quên lễ nghĩa, vì sao lại không đến chỗ Thái Hậu thể hiện sự hiếu thảo."
Vừa nói, nàng vừa vẫy ma ma bên cạnh, "Gọi Xu Nhi tới, Hoàng tổ mẫu tự mình giá lâm, sao nàng còn chưa bái kiến."
Thái Hậu ngăn lại: "Không sao. Nàng sợ nóng thì để cho nàng ở trong phòng, ai gia không phải tới tìm nàng."
Nói xong, Thái Hậu đặt trà nóng mờ mịt qua một bên, nhìn Hoàng Hậu, "Ai gia nhớ rõ, khi còn bé sức khỏe Xu Nhi không tốt, rất sợ lạnh, ngay cả vào mùa hè nắng chói chang cũng thường bị lạnh. Thế nào, đưa đến Giang Nam để điều dưỡng lại sợ nóng."
Hoàng Hậu nói tiếp, vẻ mặt bình thường, "Thái Hậu không biết, cơ thể của Xu Nhi được điều dưỡng rất tốt, nếu không thì đoạn đường từ Giang Nam đến Thịnh Kinh đã giày vò thân thể yếu ớt của nàng rồi."
Thái Hậu gật đầu cười khẽ, "Đúng rồi, ai gia nhớ rõ lúc trước gửi Xu Nhi đến nhà mẹ ruột của ngươi ở Giang Nam, nàng mới hai tuổi, ai gia không nhớ rõ dáng vẻ của nàng lắm. Mấy năm trôi qua, thân hình và dáng vẻ đều thay đổi nhiều."
"Nữ hài tử trưởng thành luôn thay đổi." Hoàng Hậu cười đáp, ánh mắt không giấu được niềm vui và tình yêu của người mẹ.
"Ừm," Thái Hậu không nói gì thêm, cong khóe môi lại nói: "Gần đây Hoàng Hậu có quan tâm đến việc học của Thái Tử không?"
Hoàng Hậu giật mình, không ngờ Thái Hậu chuyển qua hỏi Thái Tử, chỉ nói: "Thần thiếp có nghe Hoàng Thượng nhắc tới, nói rằng thái phó khen ngợi hắn."
"Vậy là tốt rồi," Thái Hậu thưởng thức trà không chút biểu tình, vẻ mặt càng thêm mơ hồ trong hơi nước.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Một lát sau, bà nhìn Hoàng Hậu, mang theo động tác cảnh cáo, hạ giọng nói: "Thái Tử là trữ quân của quốc gia, một ngày nào đó, thiên hạ này sẽ được giao cho hắn."
Hoàng Hậu nghe vậy thì ngẩn người một lúc, gật đầu chỗ hiểu chỗ không, thấp giọng đáp, "Dạ."
Thái Hậu yên lặng nhìn nàng, nói tiếp: "Cảnh Triệt làm việc cho Hoàng Thượng, tức là làm việc cho thiên hạ, cũng là làm việc cho Thái Tử."
Hoàng Hậu giật mình, hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống, "Lời của Thái Hậu khiến thần thiếp và Thái Tử xấu hổ. Thế tử là trụ cột của nước nhà, Thái Tử đương nhiên coi hắn là một tấm gương……"
"Hoàng Hậu làm gì thế? Ý của ai gia vốn là vậy," Thái Hậu tỏ vẻ kinh ngạc, bước tới nâng nàng dậy: "Mặc dù anh em họ bọn chúng kém tám tuổi, nhưng đã sống cùng nhau từ nhỏ, tương lai cho dù là quân thần, Cảnh Triệt cũng sẽ phò tá hắn như Hoàng Thượng."
Thái Hậu nắm tay nàng, cảm nhận được sự lạnh lẽo và run rẩy rõ rệt trong lòng bàn tay nàng.
Trông nàng thật sự sợ hãi, dường như không biết gì về Vệ Xu hoặc chuyện trên triều.
Lúc trước Thái Hậu có chút nghi ngờ, dù sao Vệ Xu không được nuôi dưỡng trong hoàng cung từ nhỏ, cơ thể lại yếu ớt, nếu trên đường bị kẻ xấu đánh tráo, hiện tại cài vào trong cung là cách dùng tốt nhất, cũng sẽ không bị nghi là quân cờ.
Xét cho cùng cũng là đích công chúa, mẫu thân là Hoàng Hậu, ca ca là Thái Tử, không ai dám mạo hiểm đi theo đám loạn thần tặc tử đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!