Thiên cơ không thể tiết lộ 1
Tô Cẩm bấm đốt ngón tay tính xong liền thở dài một tiếng.
Có một số người trong số mệnh có kiếp nạn không thể tránh khỏi, cho dù đã đeo bùa Hộ Mệnh trên người thì vẫn sẽ xảy ra chuyện.
Cô dừng tay lại, liếc nhìn Nguyên Cảnh: "Chúng ta đi ăn hoành thánh đi."
"Được." Nguyên Cảnh đáp.
Tô Cẩm chỉ cho Nguyên Thất địa chỉ mà cô tìm được trên điện thoại: "Chúng ta đến tiệm này đi."
Tiệm này được cô tỉ mỉ chọn lựa, giá cả vừa phải, vị trí cũng tốt.
Thấy Tam gia nhà mình không có ý kiến gì, đương nhiên Nguyên Thất cũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn gật đầu, an phận làm cương vị tài xế của anh ta.
Tô Cẩm bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: "Chuyện xổ số này cũng liên quan đến tài vận. Tài vận của anh cuối tuần này không tệ, có thể đi thử xem."
Được Tô Cẩm chỉ điểm, Nguyên Thất lúc đó trở nên hưng phấn.
"!" Được, anh ta hiểu rồi! Cuối tuần này anh ta sẽ đi mua vé số ngay! Mà phải thêm cả tiền đặt cược nữa.
Một giây sau, anh ta lại nghe Tô Cẩm nói: "Mua một vé là được rồi, đừng quá tham lam."
Nguyên Thất rối rít cảm ơn, nếu Tô quán chủ đã nói không được tham lam thì anh ta phải thành thành thật thật mua một vé là đủ rồi.
…
Ba người ăn hoành thánh xong, Nguyên Thất đứng dậy định lái xe thì nghe Tô Cẩm nói: "Hai người đi trước đi, tôi đi dạo một chút."
Nguyên Cảnh nghĩ đến lúc trước Tô Cẩm bấm ngón tay xem bói, ý thức được có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó nên nói theo: "Tôi cũng đi dạo một chút, Nguyên Thất cậu về trước đi, hoặc là tìm một chỗ nào đó ngồi chờ."
Nguyên Thất im lặng một lúc rồi sờ bụng nói: "Vậy thì tôi ngồi chờ ở đây, gọi thêm một bát hoành thánh nữa."
Nói thật ra là anh ta vẫn ăn chưa no, nhưng lời này không thể nói với Tô quán chủ được. Tô quán chủ kiếm tiền không hề dễ dàng, cả ngày vất vả chỉ kiếm được hai trăm tệ, anh ta phải tiết kiệm tiền cho Tô quán chủ.
Tô Cẩm lấy từ trong túi ra một tờ hai mươi tệ đưa cho Nguyên Thất: "Đã nói là không cần tiết kiệm tiền cho tôi." Một bát hoành thánh thôi mà, cô mời được.
Nhìn Nguyên Thất như vậy đã biết lúc nãy anh ta ăn chưa no.
Tô Cẩm quay đầu lại nhìn Nguyên Cảnh: "Vừa rồi anh ăn cũng không nhiều, có muốn ăn thêm một bát nữa không?"
"A Cẩm, tôi ăn ít, dễ nuôi." Nguyên Cảnh nhẹ giọng nói.
"Vậy thì chúng ta cùng đi dạo!" Tô Cẩm để hai mươi tệ kia ở trên bàn, sau đó đi thẳng về một phía khác. Nguyên Cảnh vội vã đi theo.
Hai người không cho Nguyên Thất có cơ hội lên tiếng.
Nguyên Thất cầm tờ hai mươi tệ mà Tô Cẩm đặt ở trên bàn, sau đó gấp thành hình tam giác. Anh ta nghĩ rồi, Tô quán chủ lợi hại như thế, cũng không biết tiền mà cô ấy cho có dính may mắn không nữa!
Kệ, cứ cất trước đã rồi nói sau!
Nguyên Thất quay lại chỗ vừa rồi ngồi xuống, sau đó vung tay lên: "Ông chủ, cho tôi thêm hai bát hoành thánh nữa!"
Không phải là anh ta ăn nhiều, thực sự là đồ ăn trong tiệm này quá ít!
Cũng không biết sao mà Tam gia có thể ăn đủ no?
Thôi, lát nữa làm một phần ăn khuya cho Tam gia cũng được!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!