Chương 32: Không Biết Nên Ghi Tiêu Đề Là Gì Nữa

Lị Lị đưa ngón tay trắng nõn nắm lấy lụa nhung đỏ, trắng đỏ đối lập khiến lòng người nhộn nhạo như bị lông vũ quét qua, nhất là khi nghe được âm thanh r3n rỉ ngọt ngào kia, lòng người càng xao động.

Lúc này bọn họ thật sự như lời Lị Lị nói, vứt cô ta qua một bên.

Lị Lị cũng không thèm để ý, cô ta giật vải nhung xuống, thứ trong lồng lộ ra trước mắt mọi người.

Đó là một sinh vật siêu việt thẩm mỹ chủng tộc, cho dù là tinh linh thích sự thánh khiết, thú nhân thích sự mạnh mẽ, địa tinh thích sự sắc bén...! Đều bị nó mê hoặc.

Nó là một sinh vật hình người, có một mái tóc lam sắc của nước biển, gương mặt mỹ lệ đến mức người ta không tìm ra từ ngữ để hình dung, đôi tai là vây cá nhỏ phản xạ ánh xà cừ dưới ánh sáng, hiện giờ nó đang run rẩy, mang theo nhịp đập trái tim của bao người.

Đôi mắt bị bịt kín bởi một lớp sa màu đen huyền bí, khiến người ta càng mơ màng ẩn dưới đó là một đôi đồng tử tuyệt mỹ thế nào.

Nó có một thân hình hoàn mỹ, khiến ai cũng phải động lòng.

Đôi tay bị trói bởi một lớp lụa đen, trắng đen đối lập đánh mạnh vào thị giác, khiến khách nhân hô hấp dồn dập lên.

Một cái đuôi màu lam vốn nên mạnh mẽ làm chủ hải dương, nay lại đáng thương mắc cạn.

Khiến người ta đột nhiên muốn vuốt v3 từng tấc một, thậm chí dâng lên chút kh0ái cảm bạo ngược.

Có lẽ ánh sáng đột ngột k1ch thích, hải yêu giật lùi ra sau, động tác mạnh mẽ này khiến sa đen trên mắt rơi xuống, đôi mi màu lam chớp chớp, run rẩy lộ ra một đôi đồng tử ngoài ý muốn của mọi người.

Khoảng khắc đó, ngoại trừ Quân Cửu và Anatole thì tất cả mọi người đều dừng hô hấp.....

"Màu đỏ, lại không chút huyết tinh...!" Quân Cửu nhìn đôi mắt sạch sẽ kia, hơi lẩm bẩm.

Phải mất một khoảng thời gian rất lâu mọi người mới bình tĩnh lại, sau đó chưa chờ Lị Lị lên tiếng thì ai ai cũng tranh nhau ra giá.

100000 kim tệ!

102000 kim tệ!

120000 kim tệ!

200000 kim tệ!

Một nữ nhân hét lên, sau vài giây chấn động thì lại có người tranh nhau ra giá.....

1000000 kim tệ. Quân Cửu nhìn người cá kia, không biết nghĩ gì mà cũng lên tiếng.

"Nine, cậu muốn mua người kia?" Anatole lập tức nhìn về phía cậu.

Không hiểu sao Quân Cửu lại từ gương mặt hắn nhìn ra chút đáng thương.

"Không phải bị mê hoặc. Chỉ là thấy hắn đáng thương." Quân Cửu vội vàng giải thích, không hiểu sao cậu đột ngột cảm thấy rất chột dạ, giống như một nam nhân trốn vợ ra ngoài cùng tình nhân lại vô tình bị bắt gian...

"Còn nói không bị mê hoặc...!" Anatole lẩm bẩm, sau đó nghe thấy người khác ra giá cao hơn thì lại lập tức mở miệng: 1100000 kim tệ!

Mấy khách nhân nhìn hải yêu bên dưới, lời đến bên miệng lại không dám thốt ra.

1000000 kim tệ thật sự vượt mức của bọn họ rồi, chứ nói gì đến 1100000...

Nhưng, hải yêu kia...

1100000 lần một! Lị Lị lúc này giường như cũng có chút điên cuồng, thanh âm không còn sự bình tĩnh ban đầu.

1100000 lần hai!

Một quý tộc nhìn hải yêu, cắn răng đang định ra giá thì những người hầu khôn khéo bên cạnh vội vàng nói nhỏ vào tai kẻ đó, kẻ đó nghe lọt, ngước nhìn lầu hai của hội đấu giá với ánh mắt tàn độc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!