Chương 21: (Vô Đề)

Cả hai đều đã quyết định, cuối cùng ngay cả Vu cũng không thể ngăn cản, đành theo bọn họ đến sân sau, nơi có một khoảng đất trống dành riêng cho việc động tay động chân trong tộc.

Thú nhân tộc mến mộ cường giả, vì vậy dân phong có phần bưu hãn, nam nữ nếu muốn đều có thể khiêu chiến, kẻ mà không chấp nhận lời khiêu chiến thậm chí có thể bị mắng là mềm yếu.

Khi Nine và Archibald đến nơi, sau lưng đã có một đống thú nhân đến hóng hớt.

Khi nhìn thấy thân thể nho nhỏ của Nine, ai nấy đều lắc đầu, còn khe khẽ trách Archibald không có cốt khí, vậy mà khiêu chiến một đứa trẻ.

Quân • Tai thính • Cửu:...

Quân Cửu bóp bóp ngón tay, nghiến răng nghiến lợi nhìn kẻ đối diện.

"Ngươi, thôi, ngươi gầy yếu như vậy ta nhường ngươi ba chiêu, nếu không lại có giống cái...!" Tiếng nói của Archibald trực tiếp im bặt, đồng tử co lại, trực giác đã bao lần vào sinh ra tử mà biến về nguyên hình.

Khách quan mà nói, theo thẩm mỹ giới động vật thì có vẻ hình thú của Archibald cũng rất ưu tú, từng khối cơ bắp ngập tràn lực lượng, lớp lông mượt mà bóng loáng, từng đường vân rõ ràng, răng nanh trắng bóc nhọn hoắt, vừa nhìn liền biết là hàng chính hãng.

Thế nhưng Archibald lại phải chật vật né tránh một nhân loại tóc vàng nhìn qua rất liễu yếu đào tơ.

Archibald nếu mà biết người khác nghĩ gì thì chắc tức đến gầm lên: Ngươi thử thay thế vị trí của ta xem! Tránh được một đòn đã coi như ưu tú, chật vật thì sao nào? Không chật vật thì có thể giữ mạng sao?!

Nhanh, quá nhanh!

Một quyền sượt qua khóe mắt Archibald, đừng nhìn bàn tay mảnh khảnh trắng nõn của Quân Cửu mà lầm, Archibald dám cược cả mạng mình rằng cú đấm này chắc chắn có thể đập nát một ngôi nhà bằng đá trong tộc!

Tốc độ của hai người cực nhanh, những thú nhân non nớt chưa có kinh nghiệm chỉ kịp nhìn thấy hai bóng dáng một trắng một cam lao vào quấn lây nhau, những kẻ săn thú lão làng lại nhận ra Archibald đang rơi xuống thế hạ phong.

Archibald đã bị mang tiết tấu, hiện giờ con hổ đó chỉ có thể liều mạng né tránh, hoàn toàn không thể phân tâm nghĩ cách phản công.

Mỗi lần tấn công của Nine đều rất đúng thời điểm, vừa hay đủ cho Archibald né tránh, lại không đủ nhanh để đánh trúng, cũng không đủ chậm để Archibald tìm cách thoát khỏi.

"Nine đang chơi đùa với Archibald." Vu lo lắng sốt cả ruột, một âm thanh nghiêm trọng đột nhiên vang lên.

Âm thanh vang quá đột ngột, khiến Vu bị dọa loạng choạng, suýt ngã.

"Ngài cẩn thận. Tế Vu." Thú nhân vương đỡ lấy Vu, ánh mắt nghiêm trọng nhìn hai bóng hình truy đuổi khó mà tách ra.

Thú nhân vương thật sự không ngờ một nhân loại như Nine lại có tốc độ bực này, cũng không ngờ cậu lại có lực lượng đáng sợ như vậy.

Kẻ khác có lẽ không rõ, nhưng thú nhân vương nhận ra Nine chỉ đang chơi đùa, tốc độ và lực lượng chưa phải là cực hạn của cậu.

Thú nhân vương hơi hưng phấn, lão cảm thấy máu tươi nguội lạnh lâu rồi của mình hình như hơi rục rịch, ánh mắt nóng bỏng, đó là ánh mắt khi nhìn thấy một kình địch.

"Không nên quấy rầy em ấy chơi đùa."

Ngay khi thú nhân vương định tự đi thay thế Archibald, một giọng nói bỗng vang lên bên tai lão, thú nhân vương lập tức nhìn qua, nhìn thấy một đôi mắt lục sắc tựa như vực sâu.

Thú nhân vương giống như bị mê hoặc, máu tươi cuộn trào lại lắng xuống.

Ba giây sau thú nhân vương vội vàng lắc đầu, cảnh giác nhìn tinh linh tóc đen:

"Ngươi là kẻ nào?! Tinh linh tộc không có kẻ tà dị như ngươi!"

"...! Chỉ là một kỵ sĩ đi phía sau bảo vệ vương tử của mình thôi."

...

Cuối cùng y như dự đoán của Anatole, Quân Cửu thắng, thắng không chút ướt át bẩn thỉu, thắng chẳng chịu chút thương tổn.

Các thú nhân vây xem có phần ngạc nhiên, nhưng ánh mắt nhìn về phía Nine trở nên tôn kính lên, Quân Cửu nhận ra ngay cả thú nhân vương cũng không nhìn vào thân thể của cậu mà phán xét nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!