Chương 43: Gã hét lên một tiếng

ô Lực Cát… không đúng, bắt đầu từ bây giờ nên gọi là Dương Mạt Lỵ mới đúng.

Nó mỉm cười, sau đó nói với Dương Thủ Văn:

– A Lang, Dương Mạt Lỵ đói rồi!

Ngươi không phải vừa mới ăn hết nửa cân bánh sao?

Dương Thủ Văn quay đầu lại nhìn về phía Dương Thừa Liệt, lại thấy Dương Thừa Liệt lộ rõ nụ cười cố quái, đang cười ha hả nhìn Dương Thủ Văn.

– Hủy Tử, một tháng năm trăm văn, chưa chắc đã đủ đâu.

- Á….

– Đế Sửu Nha Đầu lại cho ta, ta có thế suy nghĩ tăng thêm cho con một chút nữa.

– Cha, cha đừng có mơ.

Dương Thủ Văn bỗng nhiên nối giận!

Sao người lại làm cha của người ta được chứ? Chiếm đoạt đao của con còn chưa nói, còn muốn chiếm đoạt cả Sửu Nha Đầu, quả thực đúng là nhẫn nhịn cái gì còn được chứ cái này thì không thể.

– Ha ha ha, con suy nghĩ đi.

– Cha, Dương Mạt Lỵ bây giờ là người của Dương gia chúng ta rồi.

Nếu truyền ra ngoài Dương Mạt Lỵ ngay cả cơm cũng không được ăn no, mắt mặt có lẽ là Dương gia. Cha là gia chủ Dương gia, cha hiểu

mà.

Từ "cha hiếu mà" lập tức đã tạo thành vạn vết thương đối với Dương Thừa Liệt.

Ông tái mặt đi, hừ hừ vài tiếng, cũng không hiếu là đang lấm bấm cái gì.

Nhưng Dương Thủ Văn nhìn chung vẫn có thể đoán được, không phải chính là "con bất hiếu" đại loại như vậy thì còn là gì được chứ?

Hắn lấy từ trong túi áo ra một miếng bánh nhét vào tay Dương Mạt Lỵ.

Không phải là một bữa cơm sao?

Cha, cha chờ chút…. chờ sau khi con kinh doanh phát triến, ngày ngày sẽ cho Dương Mạt Lỵ ăn tiệc lớn, tới khi đó cha sẽ đau lòng chết mất.

Vừa nghĩtới bộ dạng đau lòng của Dương Thừa Liệt, Dương Thủ Văn không nhịn nổi bật cười ha hả thành tiếng.

– Ngươi cười cái gì thế?

– Không có gì.

– Không có gì ngươi còn cười?

– Không có gì thì không cười được sao?

Từ Xương Bình đi ra, quay trở về Xương Bình, cảm giác lạ lẩm giữa hai cha con đã tiêu biến đi rất nhiều, lời nói cũng đã tùy tiện không ít.

Dương Thủ Văn thấy kỳ thực cha cũng có

tính hài hước.

Đi qua triền núi trước mặt, chính là địa bàn của huyện Xương Bình rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!