Hắn tỏ ra bộ dạng không chút để ý, hướng về một Hồ thương bên cạnh hỏi.
Vị Hồ thương đó đưa mắt nhìn con Ngao Mòng Cổ:
– Ngươi nói Mao Y Hãn đó hả? Nó là một con chó tốt… chủ trước của nó tên Hồ Tháp Ca, là một gã rất lợi hại. Nhưng năm qua Hồ Tháp Ca kinh doanh suy sụp, giờ đây chỉ có thể nhờ vào người khác mà làm công sinh sống. Mao Y Hãn đi theo gã từ rất lâu, nhưng gã không biết quý trọng, còn đuổi nó ra khỏi nhà nữa.
Mao Y Hãn vừa sinh một ổ chó con, lòng cảnh giác rất cao.
Mao Y Hãn, trong từ ngữ của Đột Quyết có nghĩa là "Xú Nha Đầu".
Trong lúc Dương Thủ Văn và vị Hồ thương đó nói chuyện, Mao Y Hãn liền chạy đến ngậm miếng bánh nhanh chóng nuốt đi.
– Không ai muốn nhận nuôi nó sao?
– Sao lại không, nhưng nó không muốn rời xa con của nó, suốt ngày mang theo con bên mình.
Sức ăn của loài chó này rất lớn, nuôi một con còn được, nuôi thêm bốn con, thì có chút chịu không nối… trừ khi là người giàu có.
Dương Thủ Văn nghe xong, ánh mắt lại đưa về phía con Mao Y Hãn.
Lần này Xú Nha Đầu không lui lại nữa, ngồi xổm tại chỗ, lẳng lặng nhìn Dương Thủ Văn.
Dương Thủ Văn ngồi xuống, lại lấy ra thêm một miếng bánh.
Xú Nha Đầu tiến lên một bước, ngước nhìn Dương Thủ Văn, mở miệng liền ngậm miếng bánh vào miệng.
Động tác của nó nhanh như điện giật, nhưng mảy may không làm bị thương Dương Thủ Văn.
– Quả là một con Xú Nha Đầu lợi hại.
Dương Thủ Văn nói xong, mở gói bánh giấy dầu ra, hai tay đỡ lên.
– Người muốn nhận nuôi nó sao?
Hồ thương cười nói:
– Thế thì ngươi cần chuấn bị sẵn sàng, đợi bốn gã nhóc đó trưởng thành, sẽ tiêu tốn không ít tiền đây.
Tiền sao?
Dương Thủ Văn mỉm cười!
Kinh doanh trên tay hẳn mà được mở rộng ra, đừng nói bốn con chó, dù là bốn mươi con cũng nuôi được.
Xú Nha Đầu chạy đến, ngấu nghiến món bánh. Dương Thủ Văn đưa tay xoa xoa đầu nó, nó không có kháng cự.
– Xú Nha Đầu, theo ta đi không?
Đợi Xú Nha Đầu ăn xong, Dương Thủ Văn
đứng dậy hỏi nhẹ.
Nhưng không ngờ, Xú Nha Đầu không để ý đến hắn, chỉ đi vòng quanh hắn hai vòng, sau đó dùng đầu cọ cọ vào chân hắn, liền xoay người rời khỏi.
Đây là ý gì?
Dương Thủ Văn ngẩn người ra.
Ngay lúc này, đột nhiên từ xa vọng lại tiếng ồn ào, liền có người quát lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!