Phương Quân Bình cùng Trịnh Bích nghe được tin tức An Tử Nhiên trở về, vội vàng mang nhi nữ chạy tới.
Khi nhìn thấy bên người An Tử Nhiên nhiều thêm một nam nhân, các nàng giống hệt Vương Tình Lam ngây người sửng sốt, chẳng ai ngờ An Tử Nhiên thế nhưng còn dẫn theo một cái ngoại nhân trở về.
"An Đại thiếu gia rốt cuộc trở lại, xem ra là đã tìm được thân thích, không biết vị thân thích kia như thế nào rồi?" Trịnh Bích lời nói mang theo chua ngoa, vừa nói vừa đảo quanh đại sảnh một vòng, không thấy thân ảnh An Vu Chi, cho rằng nàng về phòng trước, lại nhìn Phó Vô Thiên bên người An Tử Nhiên, hai người ngồi trên chủ vị, thầm nghĩ y chắc là phu quân của An Vu Chi.
Lúc này tin tức An Vu Chi đào hôn còn chưa truyền tới An Viễn Huyền.
Những người đứng ở đây đều biết, cái gọi là "thân thích" kỳ thực chính là Phó Vô Thiên, người đính ước với An Vu Chi, hai người đã thành thân, bái đường, tự nhiên sẽ là thân thích.
Sau khi nhìn đến Phó Vô Thiên, An Xảo Nga cùng An Khả Tâm lòng đố kị bùng lên mãnh liệt.
Phó Vô Thiên tướng mạo anh tuấn, khí vũ hiên ngang, bất đồng với sự tuấn mĩ của Quản Túc, y chính là dương cương khí phách cùng tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, tràn ngập hương vị nam nhân, mang lại cảm giác an toàn cho người khác, so với Quản Túc tuấn mĩ thì loại hình như Phó Vô Thiên còn hấp dẫn nữ nhân hơn, Đặc biệt là An Xảo Nga cùng An Khả Tâm hai cái thiếu nữ cả ngày ở trong thư phòng, cơ hồ chỉ liếc mắt một cái là đã bị luân hãm.
Bất quá cũng không lạ khi các nàng bị Phó Vô Thiên mê đảo.
Từ sau khi tin đồn Phó Vô Thiên dung mạo xấu xí bị phá vỡ, toàn bộ Quân Tử thành đều biết chiến thần Đại Á là một nam nhân anh tuấn tiêu sái, phóng túng không kiềm chế được.
Nhất là các thiếu nữ trong ngày thành thân nhìn thấy Phó Vô Thiên, trái tim cơ hồ là đặt tại trên người y, ngay cả khi đã thành thân, nhưng những kẻ nhìn chằm chằm vào vị trí trắc phi cũng không thiếu, nếu không phải còn suy xét đến việc hai người mới thành thân được ba ngày, cánh cửa Phó Vương phủ chắc chắn đã bị đạp đổ.
Ánh mắt Trịnh Bích dừng lại trên người Phó Vô Thiên, cầm khăn che miệng cười cợt:"Vị này hẳn là thân thích của An gia chúng ta đi, không biết tôn tính đại danh là gì, là thân thích như thế nào với An gia?"
Lời này nói ra quả thực không chút khách khí.
Nàng gả cho An Thường Phú đã gần hai mươi năm, An gia có vị thân thích nào mà nàng không biết chứ, cho nên dù thừa biết Phó Vô Thiên không có khả năng là thân thích của An gia, lời nói ra mang đầy ý tứ trào phúng, đặc biệt là câu nói sau cùng, rõ ràng đang muốn nói "Ta biết ngươi không phải là thân thích gì của An gia", thuần túy là thái độ xem trò cười.
Nhưng mà Phó Vô Thiên là ai chứ?
Mấy chục vạn quân sĩ Đại Á còn bị y nắm trong tay, huống chi là một phụ nhân.
Phó Vô Thiên ánh mắt sắc bén âm trầm dừng trên người Trịnh Bích:"Cô gia của An gia liệu có tính là thân thích?"
Trịnh Bích chưa từng gặp qua ánh mắt nào như vậy, liền sợ đến mức cả người cứng ngắc, khăn tay thiều chút thì rơi xuống đất, da đầu run lên, cơ hồ nói không lên lời, miễn cưỡng xuất ra một nụ cười.
"Thiếp thân chưa từng nghe nói qua vị tiểu thư nào của An gia thành thân, vị gia này đang nói giỡn đi."
Phó Vô Thiên không chút để ý nói:"Ngươi chưa nghe nói qua, không có nghĩa là An gia sẽ không có cô gia, mà việc ngươi chưa nghe nói qua, chỉ có thể là do ngươi chưa đủ tư cách để biết."
Mặt Trịnh Bích nhất thời vặn vẹo.
Sắc mặt của Phương Quân Bình và Vương Tình Lam cũng không dễ nhìn, nói Trịnh Bích cũng là gom cả các nàng vào, tuy sớm biết thân phận thiếp thất là không thể ra mặt, nhưng chính tai nghe được vẫn là cảm thấy khó chịu.
Vương Tình Lam đột nhiên nói:"Tử Nhiên, như thế nào không thấy Vu Chi trở về cùng ngươi?"
Nàng là người thứ nhất đi ra "Nghênh đón", khi đó đứng ở bậc thang đại sảnh, tầm nhìn tương đối trống trải, tuy không nhìn đến tình huống bên kia đại môn, nhưng dù An Tử Nhiên có để An Vu Chi về phòng trước thì cũng không thể nhanh chóng như vậy, lý do duy nhất là An Vu Chi không trở về cùng họ, vì cái gì chưa trở về? Trực giác cho nàng biết có gì đó kì quái.
Tầm mắt An Tử Nhiên lập tức chuyển qua người nàng, hắn luôn biết Vương Tình Lam là một nữ nhân thông minh, việc An Vu Chi không trở lại bị phát hiện đều nằm trong dự liệu của hắn.
"Nàng đào hôn."
Lời vừa nói ra, tất cả đều kinh hoàng.
An Xảo Nga và An Khả Tâm vẫn luôn im lặng không khỏi ngẩng đầu, lộ ra biểu tình khiếp sợ, nhất thời không thể tiêu hóa tin tức nghiêm trọng này, ngay cả việc vui sướng khi người khác gặp họa cũng không kịp.
Trịnh Bích vội vàng dùng khăn tay che đi khóe miệng tươi cười trên tai họa của người khác:"Vu Chi chính là Tam tiểu thư của chính thất, như thế nào sẽ đào hôn đâu?"
"Đúng vậy, có phải ngươi nghĩ sai rồi hay không, An gia tiểu thư như thế nào sẽ đào hôn chứ?" Vương Tình Lam cũng đứng lên phụ họa, tuy ngữ khí đã tận lực biểu hiện sự kinh ngạc, nhưng cũng không thể che dấu sự vui mừng bên trong.
Duy chỉ có Phương Quân Bình không nói gì, nhưng sắc mặt nàng cũng thực vui vẻ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!