Chương 15: Rốt cục đã đến lúc chia tay

Tỉnh Cửu có chút ngây ra, hỏi: "Cái gì?"

Liễu Thập Tuế khẩn trương nói: "Nếu như ngươi là gian tế của những tông phái khác, vậy ngươi đi nhanh đi, ta sẽ không nói với ai."

Tỉnh Cửu giờ mới hiểu được ý tứ của hắn, cười lắc đầu, cong ngón giữa nhặt lấy một viên cát.

Một năm trước hắn đã hỏi vì sao Liễu Thập Tuế còn ở bên cạnh mình.

Liễu Thập Tuế không chịu trả lời, tựa như không hiểu, nhưng Tỉnh Cửu biết hắn có thể hiểu được câu hỏi của mình.

Khi đó Liễu Thập Tuế cũng đã nổi lên lòng nghi ngờ đối với hắn, thậm chí cố ý an bài trận giải đáp nghi vấn kia, là muốn cho hắn có thể lập chút ít công lao cho môn phái, làm tốt tính toán sau này, loại ý nghĩ cùng an bài này quả thật rất ngây thơ trẻ con, nhưng đối với một đứa bé trai mà nói còn có thể yêu cầu gì nữa?

Sau hôm đó, Liễu Thập Tuế chưa từng nhắc lại chuyện này, cho tới tận hôm nay, hắn mới hỏi lên.

Bởi vì hắn sắp tiến vào nội môn, trở thành đệ tử Thanh Sơn Tông thực sự, mà không chỉ là đồng tử cho Tỉnh Cửu nữa.

Đối với chuyện này, Tỉnh Cửu không hề thất vọng, càng không tức giận, ngược lại cảm thấy có chút khả ái.

Chuyện này không hề liên quan đến phản bội, mà chẳng qua là trưởng thành thôi.

Cho nên hắn cười.

Hắn cười vô cùng đẹp mắt, giống như hàn băng vạn năm không thay đổi rốt cục được ánh nắng mùa xuân hòa tan, sau đó từ bên trong sinh ra một đóa hoa sen xinh đẹp đến chí cực.

Liễu Thập Tuế bị nụ cười của hắn làm cho rung động, thở dài nói: "Công tử vẫn luôn dễ nhìn như vậy."

Tỉnh Cửu nhìn khuôn mặt phản chiếu trong đĩa sứ, nói: "Đúng vậy, đã hai năm rồi, vẫn còn chưa quen lắm."

Liễu Thập Tuế giật mình, bất an hỏi: "Công tử ngài rốt cuộc là ai?"

Tỉnh Cửu nói: "Ta không muốn nói cho ngươi biết."

Liễu Thập Tuế có chút ủ rũ, a một tiếng.

Tỉnh Cửu nhìn bộ dáng của hắn, an ủi nói: "Dù sao ta không phải là gian tế."

Liễu Thập Tuế nghiêm túc suy nghĩ một phen, phát hiện thật sự là như thế, cho nên không lo lắng gì nữa.

Người xinh đẹp giống như công tử, làm sao có thể là gian tế chứ? Hơn nữa hắn còn... lười đến như vậy.

Thế gian nào có gian tế lười như vậy? Cả ngày ở trong tiểu viện, vậy còn làm sao nghe ngóng được tin tức gì?

.......

Toàn bộ ngoại môn đệ tử của Nam Tùng đình đều đi tới trước kiếm đường, tất cả các chấp sự cũng tới.

Liễu Thập Tuế đứng trên thềm đá quay đầu nhìn lại, tâm tình có chút khẩn trương, không phải bởi vì những ánh mắt hoặc là chờ đợi hoặc là ghen tỵ, mà là bởi vì quả nhiên Tỉnh Cửu không tới.

Lữ Sư vỗ vỗ vai của hắn, nói: "Không thành vấn đề."

Hắn rõ ràng chính mình không phải người đầu tiên phát hiện Liễu Thập Tuế là trời sanh đạo chủng, nhưng Liễu Thập Tuế do hắn tự mình từ tiểu sơn thôn kia đưa về, trong một năm qua hắn đưa cho Liễu Thập Tuế sự chú ý cùng bảo vệ lớn nhất, hắn cho rằng mình cũng hiểu rất rõ Liễu Thập Tuế, đứa bé này không những thiên phú tuyệt hảo, linh căn bất phàm, trọng yếu hơn là tính tình chân chất, tu hành cần cù, căn cơ cực kỳ lao cố, hôm nay tỷ lệ thông qua nội môn khảo hạch sẽ rất lớn.

Hắn lại nghĩ tới chính mình vốn cũng rất coi trọng một người khác, đó chính là Tỉnh Cửu. Theo hắn, Tỉnh Cửu tuy thiên phú bình thường, linh căn bình thường, nhưng ngộ tính, trí thức vô cùng ưu tú, vượt xa đệ tử bình thường, thậm chí hơn xa hắn, chẳng qua là... Thiếu niên kia thật sự không hề có chí tiến thủ —— nửa năm trước hắn từng sử dụng kiếm thức thăm dò một lần, phát hiện Tỉnh Cửu còn không dưỡng thành đạo chủng, điều này làm hắn thất vọng tới cực điểm.

Lữ Sư không nghĩ tới chuyện này nữa, nói với Liễu Thập Tuế: "Nhớ kỹ, lòng không tạp niệm là trọng yếu nhất."

Liễu Thập Tuế dùng sức gật đầu, ở dưới tầm mắt đưa tiễn của sư trưởng cùng đồng môn, đi vào một gian phòng nhìn như bình thường ở sâu trong kiếm đường.

Chịu trách nhiệm khảo hạch lần này chính là một vị tiên sư đệ lục phong Tích Lai phong phái ra, còn có ban đầu ngoài sơn môn Nam Tùng đình tiên sư chiêu lục Minh Quốc Hưng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!