Chương 31: Khu hổ thôn lang

Sơn cốc rung chuyển, thân thể Hỏa Linh Viên Vương cao lớn cùng lúc càng hung mãnh, gương mặt xấu xí dữ tợn.

Mục Trần, Lôi Thành sắc mặt căng thẳng nhìn khí tức càng lúc càng trở nên kinh người của nó, ai mà đoán được ngay thời khắc mấu chốt đó lại có đột phá. Với khí tức này, Hỏa Linh Viên Vương đã đạt tới cấp bậc linh thú trung cấp đỉnh phong, có thể so với cường giả Linh Luân cảnh hậu kỳ!

Linh Luân cảnh hậu kỳ?

Mục Trần, Lôi Thành đối mắt nhìn nhau, miệng méo xẹo nhăn nhó. Cái chuyện này vốn là xác suất gặp phải cực nhỏ, hầu như là không có, không ngờ vận khí của họ, quả thật là đen hơn con mắm.

- Đội trưởng, làm sao bây giờ?

Những đội viên như Lâm Trung mặt mày tái mét thất thanh hỏi.

Lôi Thành ý nghĩ quay cuồng, cắn răng nói:

- Hỏa Linh Viên Vương lúc sắp đột phá cũng đã trọng thương, chúng ta cố thử lại một lần nữa xem, nếu vẫn không thể giết nó, vậy toàn quân rút lui!

Lâm Trung nghe thấy cũng gật đầu, biến cố ngoài dự đoán, tuy ai cũng tiếc Ngọc Linh quả, nhưng cũng phải có mạng mới có thể hưởng thụ được.

Mục Trần từ xa đưa tay ra hiệu, bảo mấy người Đường Thiên Nhi lập tức lui lại.

Hoooooow!

Khi Mục Trần vừa nhắc nhở Đường Thiên Nhi, Hỏa Linh Viên Vương đột nhiên rống lên giận dữ, đôi mắt đỏ ngầu hung ác nhìn chằm chằm vào Mục Trần. Xem ra đối với kẻ vừa gây ra vết thương trí mạng, nó nhớ kỹ hơn bất kỳ kẻ nào khác.

Hỏa Linh Viên Vương cũng thuộc dạng linh thú thù dai, lại có thêm chút trí tuệ, nó đã quyết bất luận thế nào cũng phải xé xác Mục Trần ra làm năm bảy phần để báo thù. Tay vượn to lớn chộp lấy một tảng đá rất to, ném thẳng qua vị trí của Mục Trần.

Mục Trần nhìn thấy, mũi chân điểm xuống đất nhanh nhẹn lùi lại, tránh khỏi công kích cuồng bạo của Hỏa Linh Viên Vương. Hắn cũng không dám để bất kỳ ai xông lên, linh thú trung cấp hậu kỳ, xông lên không chết cũng ngáp ngáp.

Lôi Thành nhìn thấy Hỏa Linh Viên Vương công kích Mục Trần, cũng lo lắng lao lên ra tay, nhưng không ngờ bất bất kể họ có công kích thế nào, nó cũng không hề chú ý, chỉ điên cuồng đập, nện, cắn, ném đá duy nhất một mục tiêu là Mục Trần, khiến cho hắn càng lúc càng luống cuống.

Hoooooow!

Nhìn thấy Mục Trần nhanh như sóc né tránh hết thảy công kích, Hỏa Linh Viên Vương phẫn nộ cực độ, rống lên những tiếng hú kinh hồn, tiếng hú lớn vang vọng trong cốc, dội qua những kẻ đá, âm vọng liên tục.

Ngay lúc đó, Lôi Thành kinh hãi phát hiện, những đầu Hỏa Linh Viên đang mê man dưới đất vì trúng phải mê hương đang có dấu hiệu tỉnh lại.

Phát hiện thêm một biến cố nguy hiểm, khiến cả đám mặt trắng mắt xanh. Gần 100 con Hỏa Linh Viên kia mà tỉnh lại, chỉ e cơ hội bỏ trốn cũng không còn.

- Đội trưởng, Hỏa Linh Viên Vương còn rống lên nữa, mấy con Hỏa Linh Viên kia chắc chắn sẽ tỉnh lại hết!

Lâm Trung kinh hoảng hô hoán.

Mục Trần cũng phát hiện ra tình huống, khuôn mặt càng thêm nghiêm trọng, ánh mắt lóe sáng, thoáng nhìn Ngọc Linh Thụ trong khe, mạnh mẽ cắn răng quát lên:

- Lôi Thành đại ca, ta dẫn dụ đầu Hỏa Linh Viên Vương này đi, các ngươi nhanh tay lấy Ngọc Linh quả!

- Cái gì?

Lôi Thành nghe thấy liền cả kinh, Hỏa Linh Viên Vương thực lực Linh Luân cảnh hậu kỳ, còn Mục Trần chỉ mới Linh Động cảnh trung kỳ, nếu hắn một mình dụ địch, tất nhiên kinh hiểm vô song.

- Không còn thời gian, Hỏa Linh Viên Vương chỉ biết có ta, các ngươi mau đi!

Mục Trần quát lên, linh lực ám hắc bọc lấy hai chân, tốc độ càng tăng cao, như tên rời cung lao ra khỏi sơn cốc. Hỏa Linh Viên Vương không hề do dự rống lên đuổi theo.

Bọn người Lôi Thành kinh ngạc nhìn theo Hỏa Linh Viên Vương bám đuổi Mục Trần chạy khỏi sơn cốc, Lôi Thành khẽ quát:

- Nhanh, tận dụng thời gian, Lâm Trung dẫn người ngăn bọn Hỏa Linh Viên đang tỉnh lại, ta đi lấy Ngọc Linh quả!

- Vâng!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!