Mục Trần nhìn vị lão sư thần sắc nghiêm khắc, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, gật đầu. Mạc sư thực lực Thần Phách cảnh, dĩ nhiên hắn khó mà che giấu.
- Ngươi hẳn là còn chưa đủ quyền hạn tu luyện nó mà?
Mạc sư trầm giọng nói.
Mục Trần trợn mắt, nhưng không nói ra. Thứ này luyện cũng đã luyện, khó mà có cách nào bắt hắn trả lại.
Mạc sư nhìn vẻ mặt Mục Trần, nghiêm khắc cũng giảm đi một chút, tiểu tử này tựa hồ cũng không để ý uy hiếp của lão, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Tiểu tử ngươi có thể đừng quậy phá được không chứ?
- Chỉ là nghĩ muốn thử một chút mà thôi, nếu có vấn đề ta sẽ ngưng tu luyện. Đối với cái mạng nhỏ của mình, ta còn trọng hơn bất cứ ai.
Mục Trần bình tĩnh trả lời.
Mạc sư cả giận, nhưng hơi do dự hỏi:
- Ngươi tu luyện thành công?
- Bước đầu thành công thôi.
Mục Trần vươn bàn tay, một đạo hắc ấn mơ hồ ẩn hiện.
Mạc sư nhìn thấy hắc ấn, khóe miệng hơi run run. Tuy trước đó lão đã nhận ra, nhưng khi thật sự được Mục Trần xác nhận trong thời gian ngắn như vậy đã có thể luyện thành Sâm La Tử Ấn, trong lòng vẫn không khỏi chấn động.
Thiên phú cỡ này, còn không so sánh với mấy quái vật thiên tài tham gia Linh Lộ được sao.
- Ngươi rất hứng thú với Sâm La Tử Ấn sao?
Mạc sư liếc mắt nhìn hắn, từ thời gian trước dẫn hắn đi tham quan thiên tầng linh quyết thất, lão đã phát hiện Mục Trần đã để ý bộ linh quyết này.
- Cảm thấy linh quyết này có vẻ không đơn giản.
Mục Trần nghĩ nghĩ trả lời. Tuy linh quyết chỉ là phàm cấp thượng phẩm, nhưng mơ hồ có cảm giác không đúng.
- Hả?
Mạc sư nhíu mày càng chặt, nhìn Mục Trần.
- Vốn cảm thấy Sâm La Tử Ấn có tiềm lực lớn, bề ngoài tu luyện chỉ mới đạt được bước đầu... ta cảm thấy rõ phải có biện pháp gì đó khiến cho uy lực Sâm La Tử Ấn trở nên càng mạnh hơn.
Mục Trần trầm ngâm nói.
Mạc sư hai mắt híp lại, đôi mắt lộ vẻ kinh dị.
Mục Trần nhìn chằm chằm Mạc sư, đột nhiên cười có chút giảo hoạt:
- Mạc sư hẳn là hiểu biết Sâm La Tử Ấn phải không? Ta thấy bộ dáng của ngài cũng là có hứng thú với nó.
Mạc sư đảo mắt liếc cái tên tiểu hồ ly trước mặt, bất đắc dĩ gật đầu:
- Ta cũng tu luyện Sâm La Tử Ấn.
Nói xong, lão vươn bàn tay ra, trong đó cũng có một đạo hắc ấn hiện lên. Chẳng qua hắc ấn của Mạc sư thâm thúy hơn nhiều, dao động mãnh liệt cũng hơn xa hắc ấn của Mục Trần.
Mục Trần kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn hắc ấn trong tay Mạc sư, khẽ cười:
- Đúng như ta đoán, linh quyết này không đơn giản, bằng không với nhãn lực của Mạc sư sao lại để ý đến nó?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!