- Anh đã làm gì lão cáo già kia rồi?
Lãnh Hàn Quyên nhàng nhạt hỏi. Từ lúc Lăng Lãnh Ngạo trở về tới giờ cô không hề xem xét anh có bị thương không, có tổn hại vì không vì cô biết rõ khả năng của anh.
Thật ra thì cha con Trần Minh Hải chẳng phải là đối thủ của anh và cô, chỉ là cô muốn chơi trò mèo vờn chuột thôi!
Mèo khi bắt được chuột sẽ không lập tức cắn chết nó. Mà chúng sẽ thả cho chuột chạy, đến khi con chuột nghĩ rằng mình đã thoát thì lại bắt nó lại hành hạ cho nó chết dần chết mòn trong tuyệt vọng...
- Không có gì, chỉ là phế một chân của ông ta thôi!
Lăng Lãnh Ngạo cắn cắn vành tai của cô, một tay thì thăm dò khắp cơ thể cô, giọng điệu khá là vui vẻ.
Trần Minh Hải chắn chắc không thể nào ngờ được anh không lấy mạng ông ta, nhưng viên đạn đó lại phế đi một chân của ông ta...
Lãnh Hàn Quyên úp khuôn mặt yêu kiều của cô vào lòng ngực anh, tay ôm chặt hông anh:
- Ngạo, cảm ơn anh!
Cảm ơn, cảm ơn anh đã đến bên cuộc đời cô, sưởi ấm trái tim giá lạnh của cô... và vì cô mà làm nhiều chuyện.
Lăng Lãnh Ngạo biết cô cảm ơn mình vì điều gì!
Nhưng đó là do anh tình nguyện hết!
- Ngốc này, sao lại cảm ơn anh, tất cả việc anh làm là vì chúng ta thôi! Nhưng nếu em muốn, thì anh phải nhận lời cảm ơn này thôi...
Lăng Lãnh Ngạo sủng nịnh vuốt tóc cô.
Sau đó đột nhiên cười tà...
- Ưm...
Lãnh Hàn Quyên chưa kịp nói gì thì đã những lời sắp nói ra đều phải nuốt trở lại vì Lăng Lãnh Ngạo đã chiếm cứ đôi môi cô.
Lãnh Hàn Quyên cũng còn chỉ đành hùa theo ôm lấy cổ anh...
Đêm... nóng bỏng như lửa...
Đêm... hơi thở hòa quyện....... Và có lẽ.. đêm nóng bỏng này chỉ mới bắt đầu...
***
Bị anh hành hạ cả đêm nên sáng nay Lãnh Hàn Quyên dậy hơi muộn.
Tỉnh dậy thì đã thấy khuôn mặt điển trai của anh kề sát bên cô. Hơn nữa còn nhìn cô vô cùng...
Bây giờ Lãnh Hàn Quyên không thể nào hình dung người nằm bên cạnh cô chính là vị lão đại lãnh khốc không gần nữ sắc...
Hay là do anh cấm dục lâu quá nên mới như vậy...
- Em tỉnh rồi!
- Ừ!
Lãnh Hàn Quyên ừ nhẹ rồi rỡ tay anh ra khỏi eo cô sau đó đứng dậy đi vào nhà tắm.
Lăng Lãnh Ngạo nhìn theo cô mà môi nở nụ cười ngập tràn hạnh phúc!
....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!