Chương 48: Phong mang sơ lộ

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Phó Minh và Lan Đức là bạn thân nên nam minh cách hỏa lợi hại ra sao hắn là người rõ ràng nhất, mắt thấy nam minh cách hỏa đối với Đại Phong cũng đốt không nổi một cọng lông thì trong lòng cảm thấy sợ hãi.

Một thoáng do dự, hắn vội vàng lùi lại.

Thiên tính của kiếm tiên là hiếu chiến, nhưng hắn cũng sợ chết a.

Thông qua công kích của Phó Minh, hắn biết mình cũng không phải là đối thủ của đại phong. Vì vậy, hắn sáng suốt lựa chọn là ngừng công kích.

Phó Minh phía sau cũng bị dọa choáng váng, tu vị của hắn là tam đỉnh, nam minh cách hỏa là tuyệt chiêu công kích cực mạnh của hắn. Nhưng vẫn không làm đại phong mảy may thương tổn.

Hai người trợn mắt há mồm, như thế nào cũng không nghĩ tới, lần này gặp được đại phong lại có thể lợi hại như vậy.

- Thế nào? Các anh sợ sao?

Kim Phượng khóe miệng hiện lên một tia cười nhạo:

- Trước khi đi, các anh đều vỗ ngực nói với tôi là các anh sẽ bảo vệ cho tôi.

Bị nữ nhân xem thường, Lan Đức cắn răng nói:

- Liều mạng với nó!

Thực tế thì cho dù bọn hắn không liều mạng thì Đại Phong cũng sẽ không bỏ qua. Người ở Huyền cảnh ai cũng đều biết rằng Đại Phong là ma thú có huyết tính hung tàn nhất.

Chỉ nghe thấy hắn nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân linh lực vận chuyển, hai tay nắm chặt trường kiếm, lăng không nhảy lên, bắn ra một đạo kiếm quang màu xanh, chém về phía Đại Phong.

Mà Đại Phong tựa hồ khinh thường một chiêu này, khẽ hé miệng ra, hướng tới Lan Đức phun ra một ngụm gió xoáy. Gió xoáy nửa đường bay tới hóa thành vô số đạo Phong Nhận ùn ùn kéo đến hướng tới ba người.

Đại Phong phóng ra phong nhận tốc độ cực nhanh. Phó Minh là thuật sĩ nên sức mạnh yếu kém, bản thân tốc độ lại không nhanh cho nên muốn tránh cũng không thể tránh. Mắt thấy sắp bị phong nhận kia đánh trúng, hắn thiếu chút nữa đã bị dọa khóc.

Đúng lúc này. Một đạo nhân ảnh hiện lên. Mang theo phó minh ly khai. Người đó rõ ràng là Kim Phượng đang cần hắn bảo vệ.

Lan Đức tốc độ mặc dù không so được với Kim Phượng. Nhưng cũng không hề chậm. Cuối cùng cũng tránh né được Phong Nhận công kích.

Phó Minh thầm khẩn trương. Cũng không có thấy rõ ràng là ai cứu hắn. Đợi cho nguy hiểm sau đó qua đi. Hắn khẽ quát một tiếng. niệm đọc chú ngữ. Lại hướng tới Đại Phong đánh tới.

Cùng lúc đó. Lan Đức cũng đã phát ra kiếm quang. Phối hợp với đồng bạn cùng nhau công kích Đại Phong.

Kim Phượng vẫn đứng ở xa xa. Cũng không có ý muốn xuất thủ.

Nàng thỉnh thoảng liếc nhìn Lan Đức cùng Phó Minh, trong mắt lóe lên không ngừng, cũng không rõ trong lòng suy nghĩ cái gì.

Hai người cùng công kích uy lực không hề kém, nếu là Đại Phong bình thường bọn họ đích công kích đã sớm thấy hiệu quả, nhưng là này chỉ là hiển nhiên con Đại Phong này cùng Đại Phong bình thường thì khác hẳn.

Bọn họ công kích đối với Đại Phong căn bản là không đáng nhắc tới, chỉ có thể gãi ngứa cho nó mà thôi.

Đại Phong mắt thấy hai tên nhân loại thấp kém còn dám đánh trả, nhất thời tức giận ngửa mặt lên trời tê minh, trong miệng phun ra Phong Nhận bay nhanh hướng tới hai người công kích.

- Phanh, phanh ——!

Theo vài tiếng nổ mạnh, công kích của Lan Đức cùng Phó Minh bị Phong Nhận của Đại Phong hóa giải, mà Phong Nhận còn thừa khí thế vẫn không giảm, trực tiếp hướng tới bọn họ công kích tới.

Lúc này hiển nhiên Đại Phong đang tức giận, tốc độ của Phong Nhận so với trước đó nhanh hơn rất nhiều, hai người không kịp tránh né, đều bị Phong Nhận đánh trúng, thân thể giống như như diều bị đứt dây, bị đánh văng ra ngoài.

Sau khi rơi xuống đất, hai người sắc mặt tái nhợt. khóe miệng chảy máu, chứng tỏ bọn họ bị thương không nhẹ.

Phó Minh trong lòng phát lạnh thầm nghĩ:

- xong rồi, hôm nay chỉ sợ khó giữ được mạng nhỏ rồi. Biết sớm như vậy, lúc trước không nên vỗ ngực theo nữ nhân kia chạy tới tử vong sâm lâm mạo hiểm a.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!