Chương 4: Máy tính hình người!

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Tuyết Cơ nghe vậy thì vẻ ngượng ngùng chợt lóe lên trong đôi mắt liền vội vàng hỏi Long Vũ chuyện được cứu như thế nào và tại sao hắn lại được đưa về nhà.

Sau đó, Tuyết Cơ lại hỏi:

- Tiểu Vũ, nói cho chị biết, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra trên núi Hoa Lê, còn có viên ngọc mà em đang mang trên người lấy ở đâu, tại sao trước kia chị chưa thấy…

Ý nghĩ của Tuyết Cơ khác với Long Thiên Trạch, Long Vũ thoát chết tất nhiên là chuyện tốt, nhưng tình huống cụ thể lại không được rõ ràng, Tuyết Cơ lo lắng hắn sẽ bị di chứng hay bị phiền phức quấn lấy.

Thoáng sững sờ, Long Vũ mới mở miệng nói:

- Chị Tuyết Cơ, ở trên núi Hoa Lê em gặp một ông lão râu bạc, ổng cho em một viên ngọc màu tím, khi em cầm lấy thì bị mất ý thức luôn, khi vừa tỉnh lại thì đã thấy chị rồi, em cũng chả biết gì cả.

Long Vũ phải nói dối, hắn cũng không muốn nói dối, nhưng vừa mở miệng lại phun ra một câu chuyện như vậy.

Đáng ra, hắn không nên giấu giếm Tuyết Cơ, nhưng không biết tại sao, hắn lại nói dối. Sau khi tỉnh lại, Long Vũ cảm thấy nhiều lúc hắn cảm nhận được một chút gì đó rất kỳ quái.

Tựa như lúc hắn ôm Tuyết Cơ ( nhất trụ kình thiên) hay nói dối như vừa rồi. Đây không phải là điều hắn nghĩ, nhưng trên thực tế hắn lại làm vậy.

Hắn không biết tình trạng này có quan hệ gì với lúc cắn nuốt linh hồn của La Hậu hay không, tóm lại, đây là một cảm giác rất kỳ quái, lại rất kỳ diệu.

Long Vũ cũng không biết được rõ ràng tình huống này.

Vài vấn đề liên tục hiện lên trong đầu hắn khiến hắn có chút đau đầu, sự sung sướng khi thoát chết nhanh chóng bị phiền não át đi.

Tuyết Cơ cũng không nghi ngờ lời Long Vũ nói. Vì trong nhận thức của nàng, Long Vũ tuyệt đối sẽ không lừa mình. Nàng đoán rằng, ông già râu bạc kia hẳn là một cao nhân tu đạo. Hơn nữa tu vi đạo pháp phỏng chừng cũng hơn xa sư tôn của mình, người mạnh nhất trong Huyền Môn, Thiên Cơ đạo nhân.

Mười năm trước, Thiên Cơ đạo nhân đã tiến nhập cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần. Mà như vậy hắn cũng chỉ có thể "nghịch thiên cải mệnh". Mà hoàn thành đạo pháp này thì phải giảm thọ mười năm, đồng thời nội lực cũng bị suy yếu.

Ông già râu bạc kia cũng là một cao nhân, chỉ dùng một viên ngọc thần bí mà đã giúp Long Vũ vượt qua thiên thọ đại nạn, nghĩ mà xem, có thể làm được đến trình độ như thế thì ông già kia không biết là thần tiên ở nơi nào?

Huyền Môn đạo pháp phân chia cảnh giới thành, luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, luyện thần hoàn hư ba cảnh giới. Trong đó luyện tinh hóa khí lại chia làm bảy giai đoạn là xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử. Mỗi giai đoạn thì nhan sắc của phép thuật đạo gia cũng khác nhau, màu đỏ là yếu nhất, màu tím là mạnh nhất. Luyện khí hóa thần lại chia làm ba giai đoạn, phân biệt là tụ linh, bất diệt, hóa thần.

Còn cảnh giới cao nhất là luyện thần hoàn hư thì từ khi Huyền Môn thành lập tới nay vẫn chưa có ai đột phá đến cảnh giới này cả.

Nhưng thong qua chuyện vừa xảy ra của Long Vũ thì nàng mới khẳng định, chắc chắn tồn tại nhân vật đạt tới cảnh giới luyện thần hoàn hư.

- Vạn hạnh a! Thật là may a!

Tuyết Cơ thổn thức không thôi, nếu không phải Long Vũ may mắn gặp được nhân vật thần tiên như vậy thì sợ rằng kiếp này hắn chỉ có chết mà thôi.

- Tiểu Vũ, bảo quản cho tốt viên ngọc này, nó rất trọng yếu với em đấy!

Tuyết Cơ cẩn thận dặn dò Long Vũ, lấy viên ngọc từ trong túi ra đưa cho hắn:

- Từ lúc em hôn mê, chị đã lấy nó đi, giờ vật quy nguyên chủ…

Bởi vì chuyện này mà Tuyết Cơ đã quên đi chiếc đồng hồ kia.

- Vâng!

Long Vũ trả lời, nhận lấy viên ngọc trong tay Tuyết Cơ, cẩn thận cất nó đi. Tuy rằng còn chưa õ được chuyện gì xảy ra, nhưng hắn tin rằng sớm hay muộn sẽ vạch trần được chuyện này.

Long Vũ còn có một chuyện chưa nghĩ ra, đó là chiếc đồng hồ trên tay hắn. Hắn đang thắc mắc, chiếc đồng hồ này với câu nói mà La Hậu hét lên trước khi chết có liên quan gì với nhau hay không?

- Máy tính hình người nhận chủ…

Nhìn đồng hồ trên tay, Long Vũ cảm thấy mọi bí ẩn sẽ bị nó vạch ra tất cả.

Nhưng trên màn hình của nó lại đen thui, không có bất cứ động tĩnh nào. Hắn đang muốn cầm đi sửa lại, nhưng nghĩ lại, La Hậu là người ở kỷ nguyên 235, chiếc đồng hồ này chắc cũng là sản phẩm kỹ thuật của thời đại kia. Xem chừng với khoa học ký thuật hiện nay thì không thể sửa chữa chiếc đồng hồ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!