Chương 17: Sống dựa vào nhau

Đánh giá: 10 / 1 lượt

- Đồ lưu manh, vừa rồi anh có biết cái đầu của anh gối lên chỗ nào không?

Cô gái trợn mắt, căm tức nhìn Long Vũ, tức giận chỉ vào ngực của mình:

- Lưu manh đáng chết. Đầu của anh đã gối lên hai trái đào của tôi, lại còn để lại cả nước miếng. Thật ghê tởm

Long Vũ nhìn nhìn, đúng là chỗ đó của cô gái có dính một ít nước… đúng là do hắn để lại. Hơn nữa, mùi thơm lúc nãy, chính là từ trên người nàng phát ra. ( ôi vãi xoài)

- Khụ khụ…

Long Vũ nghiêm mặt, khẽ cười một tiếng:

- Việc này, đúng là tôi có lỗi, nhưng là ngoài ý muốn.

- Nguy rồi…

Cô gái không tiếp tục ầm ỹ nữa. Đột nhiên nàng phát hiện nơi này linh khí dồi dào. Nhìn kỹ, thì ra đã vào bên trong Huyền Cảnh.

Nhìn thấy sắc mặt của cô gái tái nhợt, trong đôi mắt hình như có vẻ hoảng sợ. Long Vũ vội hỏi:

- Xảy ra chuyện gì thế?

Cô gái cẩn thận đánh giá xung quanh, môi hơi run run, giống như là có điều muốn nói….

Sau một hồi lâu, nàng liếc Long Vũ một cái, dữ tợn nói:

- Đều tại anh. Nếu không phải anh lôi kéo tôi vào, tôi sẽ không đi vào Huyễn Cảnh.

- Đợi một chút… Không đúng, tại sao chúng ta lại bình yên đi tới Huyền Cảnh?

Cô gái cảm thấy chuyện này quá mức kỳ quái. Từ hiểu biết của nàng đối với Huyền Cảnh, trừ khi là tại thế giới thật tu luyện tới cảnh giới Tụ Linh. Nếu không mà nói, căn bản không có khả năng chịu được áp lực trong hắc động dẫn tới Huyền Cảnh.

Nhưng vấn đề là hiện tại hai người đang ở trong Huyền Cảnh.

- Anh rốt cuộc là ai?

Cô gái cảm thấy sự kỳ quái này là do người con trai bên mình tạo ra. Nếu không, căn bản không thể giải thích nổi.

- Tôi là Long Vũ.

Long Vũ cười hỏi:

- Không biết tiểu thư xinh đẹp tên là gì?

- Mã Hiểu Mai.

Cô gái lạnh lùng trả lời một câu, từ trong túi lấy ra một lá bùa gập thành một con hạc giấy. Sau đó nàng ném con hạc này lên không trung, nói:

- Hãy đi tìm ông nội của ta.

- Linh Tê Chỉ Hạc?(Linh tê: Thông minh sắc xảo).

Long Vũ tuy rằng tu vi không ra gì. Nhưng đã ở bên cạnh Tuyết Cơ nhiều năm, cũng có một chút kiến thức. Nếu hắn không lầm, cô bé trước mắt này chính là người của " Thông Linh Mã gia". Con hạc giấy mà nàng mới thả ra chính là dùng để liên lạc – Linh Tê Chỉ Hạc.

- Coi như anh cũng có chút kiến thức.

Mã Hiểu Mai liếc mắt nhìn hắn, giải thích:

- Chúng ta bây giờ đang ở trong Huyền Cảnh. Đối với nơi đây, tôi chỉ được nghe nói qua, cũng chưa từng tới. Nhưng mà ba năm trước, ông nội của tôi từng may mắn dùng cách bình thường đi vào trong Huyền Cảnh. Nếu chúng ta có vận khí tốt, con Linh Tê Chỉ Hạc kia có thể tìm được ông nội của tôi. Lúc đó chúng ta sẽ tìm được sự giúp đỡ. Trước khi ông nội tìm được chúng ta, anh nhất định phải đồng ý cho tôi lãnh đạo. Nếu không chúng ta sẽ rất nguy hiểm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!