Chương 16: Huyền Cảnh trong truyền thuyết

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Long Vũ hít sâu một hơi, ngạc nhiên nói:

- Ngay cả việc này cô cũng biêt?

- La Lâm số một là máy tính siêu cấp trí tuệ và năng lực, phụ trợ cho thiên sư. Phát hiện oán linh chính là công năng cơ bản nhất của tôi. Nếu bây giờ có thể đầy đủ năng lượng, thậm chí tôi có thể phân tích ra sự lợi hại của oán linh, đồng thời có thể đưa ra phương pháp tốt nhất để đối phó.

La Lâm nói.

Long Vũ còn đang muốn hỏi thêm một chút, đột nhiên nghe thấy âm thanh cô gái kia khẽ quát:

- Yêu nghiệt còn không mau hiện hình. Mấy năm nay không biết bao nhiêu người đã bị ngươi làm hại.

Lời cô gái còn chưa dứt, từng đợt âm phong từ bốn phương tám hướng thổi tới. Giữa hồ hắc khí xuất hiện ngày càng đậm. Giữa mặt hồ dường như cũng đã ngưng tụ thành một bóng người.

- Chút tài mọn..

Bên trong hắc khí truyền ra một âm thanh buồn rười rượi.

Cô gái không hề e sợ, phất liên tục hai lá cờ Hạnh Hoàng, trong miệng lẩm bẩm giống như là đang thi triển chú pháp gì đó.

Một đạo màu vàng hình bát quái hướng về phía hắc khí bắn tới.

Đột nhiên, trong hắc khí truyền ra tiếng gào thê lương, phẫn nộ. Những âm thanh này không phải là do một người phát ra.

- Ít nhất cũng có mười tám oan hồn.

La Lâm phán đoán.

Long Vũ hít sâu một hơi. Ai da, đây chẳng phải là sinh viên bị chết thảm mấy năm nay à? ( Cụ thể là trong chín năm, mỗi năm chết hai bé).

- Nguy rồi, Ngươi đã tu thành thân thể ác linh…

Cô gái tựa hồ cũng nhìn ra một chút manh mối, cả kinh kêu lên một tiếng, vội vàng lui lại phía sau. Nhưng trong hắc khí kia toát ra một đạo ánh sáng yêu tà màu hồng, đem toàn bộ hồ Linh Trạch vây lại, ngay cả Long Vũ cũng bị nhốt vào bên trong.

- Tiểu muội muội, không phải lo lắng. Bổn thiên sư tới cứu cô đây.

Long Vũ thấy mình bị nhốt vào không gian quỷ linh. Xuất phát từ sự bất đắc dĩ, vội vàng đi đến bên cạnh cô bé. Dù sao cũng chung một kẻ địch, cùng nhau đối phó với ác linh này.

- Anh là người của Huyền Môn?

Cô gái hơi nghiêng đầu. Long Vũ nhân cơ hội nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của cô gái. Bộ dáng ước chừng mười tám tuổi, tóc ngắn trông rất xinh. Mắt nàng to, thỉnh thoảng lại xuất hiện một đạo linh khí. Mũi tương đối cao, môi tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại vô cùng dễ thương điển hình cho đôi môi anh đào nhỏ nhắn. Toàn thân cô gái mặc một bộ quần áo màu đen bó chặt. Toàn bộ thân hình đều hiển lộ ra ngoài. Nhất là kích thước ngực và mông rất tròn trịa, khá lớn. Thật sự làm cho người ta nhỏ dãi.

- Uy.. Anh nhìn đủ chưa?

Cô gái dường như nhận ra ánh mắt của Long Vũ, thở phì phì nói:

- Thật không biết anh là thiên sư hay là sắc lang.

- Khụ khụ…

Long Vũ cười khan một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Tôi đương nhiên là một thiên sư. Cô còn không biết được, tối qua tôi còn làm cho nữ quỷ này bị thương.

- Nói bậy.

Cô gái căn bản không tin Long Vũ có thể làm nữ quỷ bị thương. Nếu nữ quỷ thật sự bị thương, vẻn vẹn một ngày làm sao có thể khôi phục được nhanh như vậy. Hơn nữa, nàng thấy Long Vũ chỉ là một người tu đạo tới cảnh giới màu đỏ. Căn bản chỉ coi hắn như một thằng hề.

- Là ngươi… Giết…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!