Chương 7: (Vô Đề)

Phó Uyên dằn mạnh từng chữ:

"Thẩm Thanh Chi vốn là một trong các ứng cử viên làm Thái tử phi. Cô cùng nàng gặp gỡ đêm đó, danh chính ngôn thuận."

"Hoàng tỷ nếu muốn bẩm báo với phụ hoàng thì Cô cũng nên điều tra kỹ, xem ai đã giở trò trong chén rượu ở cung yến hôm ấy, khiến Cô và Thẩm cô nương đồng thời thất lễ!"

Lời này chính là mặt ngoài vạch trần thủ đoạn đê tiện của công chúa, mà cũng chính là cảnh cáo: Ta đã điều tra được rồi.

Hoa Âm công chúa chột dạ, khí thế bỗng chốc tiêu tan.

Đoạn Minh lại không phục, vội lao đến trước mặt Thái tử cáo buộc:

"Điện hạ! Ngài tuyệt đối không thể bị Thẩm Thanh Chi che mắt! Đêm ấy dù không phải là ta, thì cũng chắc chắn là ba tên ăn m…"

Lời còn chưa dứt, một thanh trường kiếm đã xuyên thẳng qua cổ họng hắn!

Kiếm thế như sấm sét, mang theo khí lạnh khiến người khác nghẹt thở!

Đoạn Minh trừng mắt, con ngươi trợn tròn, mắt nhìn xuống, chỉ thấy cổ mình gần như bị cắt lìa.

Máu tươi phun xối xả, mọi người xung quanh thất kinh hét lớn.

Ngay cả Công chúa cũng bị dọa đến mức ngã khỏi phượng giá!

Phó Uyên rút kiếm ra, đạp lên xác Đoạn Minh, lau sạch m.á. u dính trên lưỡi kiếm, rồi lạnh lùng ngẩng đầu nhìn thẳng vào Công chúa:

"Chuyện tuyển phi của Cô, hoàng tỷ tốt nhất đừng nhúng tay nữa."

"Nếu không thì đừng trách"đao kiếm vô tình.

11

Khi Hoa Âm công chúa tiến vào Thẩm phủ uy phong lẫm liệt bao nhiêu, thì lúc rời đi lại chật vật thảm hại bấy nhiêu.

Người khiêng kiệu còn hồn vía lên mây, suýt nữa bị vấp ngưỡng cửa ngã nhào. Công chúa bỏ chạy chẳng khác nào chim sợ cành cong.

Thi thể Đoạn Minh nằm ngay bên chân ta, mà hai chân ta nặng như đổ chì, không sao bước nổi.

Phó Uyên vung chân đá t.h. i t.h. ể kia ra xa, dáng vẻ thản nhiên, còn quay sang an ủi phụ mẫu ta:

"Đừng sợ, hắn đã c.h.ế. t hẳn rồi."

Phụ mẫu ta: …

Chúng ta sợ không phải là xác chết, mà là ngài đó, Thái tử điện hạ à!!

Phó Uyên lại nhìn sang ta, nhướng mày:

"Đừng giả vờ nữa. Khi nãy ta còn nghe nàng chửi cái gì đấy..."cẩu Thái tửphải không?

Ta nghiêm mặt:

"Điện hạ nghe lầm rồi, haha…"

Ta vừa định chuồn đi thì bị hắn tóm cổ áo lôi ngược trở lại.

"Đã mang thai còn chạy lung tung gì đấy?"

"Ta chỉ tiện miệng bịa ra thôi mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!