Thế nhưng người phản ứng dữ dội hơn ta, lại là Lâm Nam Tuyết.
Nàng ta lập tức quay đầu nôn khan, sắc mặt còn nhợt nhạt hơn cả ta.
Ba tên ăn mày bước lên, ánh mắt dơ bẩn, miệng đầy lời ô uế:
"Thẩm tiểu thư, đêm ấy trong hẻm nhỏ, cô thật sự quên mất cảnh xuân đó rồi sao?"
"Ba chúng ta hầu hạ cô thoải mái chứ?"
"Không ngờ cô còn có sức chạy đi tìm Thái tử, hay là thấy ăn mày bọn ta không vừa ý?"
Lời lẽ nhơ bẩn, ngang nhiên sỉ nhục ta, bôi nhọ ta ngay giữa triều đình.
Ba nam nhân đồng miệng chửi rủa một nữ tử, dù lời lẽ có hoang đường đến đâu, cũng dễ khiến người ta tưởng là thật.
Phó Uyên tức giận đến cực điểm:
"Các ngươi dám nói nhăng cuội trong Đông cung?!"
Ta đặt tay lên tay hắn, ngăn lại, mắt dán chặt vào tên ăn mày có những vết sưng đỏ đầy tay, hỏi:
"Thái tử điện hạ tinh thông y lý, có thể cho ta biết mấy nốt lở loét trên tay hắn là bệnh gì?"
Phó Uyên sửng sốt vì sự bình tĩnh của ta lúc này, nhưng cuối cùng cũng gật đầu:
"Là hoa liễu, bệnh truyền nhiễm."
Ta mím môi, gật đầu, rồi vén tay áo—
Hồng Trần Vô Định
Làn da trắng mịn không tì vết.
Chứng cứ hùng hồn hơn mọi lời biện giải.
Mọi người không còn ngờ vực ta, nhưng lại có kẻ khẽ nói:
"Dù sao cũng là nữ nhi thương hộ, chẳng phải người có thể bước lên chính điện đâu."
Ta cười lạnh:
"Giờ nếu còn để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt ấy, e là ta sớm đã bị vu oan mà c.h.ế. t rồi!"
Ta ép sát Lâm Nam Tuyết, ánh mắt sắc lạnh:
"Lâm tiểu thư, vừa rồi ngươi nói đêm đó có mặt trong hẻm. Thế nhưng trên lầu thành, lời nói dối của ngươi đã bị vạch trần. Giờ ngươi lại vu cáo ta, lại bị ta chứng minh trong sạch."
"Một kẻ nói dối liên tiếp nói dối, rốt cuộc người thật sự muốn hại Đông cung, có phải chính là ngươi?"
Lâm Nam Tuyết hoảng loạn lùi lại, tay áo dài che kín đến lòng bàn tay, hồng y mặc cực dày, cổ áo dựng cao, che đi tận cổ.
Càng che càng đáng ngờ.
Ta chụp lấy cánh tay nàng, lạnh giọng:
"Dám như ta, vén tay áo chứng minh trong sạch hay không?"
Ta cao hơn nàng một chút. Ở góc độ này ta đã nhìn thấy vài nốt ban đỏ nhỏ lấm tấm dưới cổ áo của nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!