So với Phong Kiều, thành phố tốt hơn nhiều, ít nhất là không lạnh như vậy. Huống chi trong tiệm còn đặt một lò than tổ ong, vừa sưởi ấm vừa đun nước.
Hoàng Quyên ngồi sau quầy hàng, tay luôn đút trong túi áo. Ngoài cửa chợt có một luồng gió lùa vào, có người vén rèm bước vào, là một cô gái rất trẻ. Kiểu thời tiết này mà đến tiệm mua đồ, một là người dân quanh đây, hai là nhân viên hoặc người nhà ở bệnh viện đối diện.
Mấy ngày nay cô ta đã nhận biết hết những người dân xung quanh làng Sồi rồi, cô gái này nhìn lạ hoắc. Hoàng Quyên cho rằng cô cũng là người nhà của người bệnh ở bệnh viện đối diện, bèn đứng dậy chào hỏi.
Cô gái này cao ráo, mặc áo khoác đen, đội mũ, quàng khăn và đeo găng tay màu trắng xanh xen kẽ, vừa nhìn đã biết là cách ăn mặc của con gái thành phố. Đôi mắt cô trong veo nhưng khi mở miệng lại hỏi: "Bố tôi đâu?"
Hoàng Quyên ngẩn người, há hốc miệng nhìn cô, một lúc sau mới phản ứng lại: "Cô, cô là Thanh Lăng đúng không? Sáng sớm chú Hứa đã ra ngoài, giờ này chắc cũng sắp về rồi."
Mấy ngày nay, Hoàng Quyên đã rất rõ về các thành viên trong gia đình nhà họ Hứa. Hứa Tuấn Văn có hai chị gái, chị cả tên là Hứa Hồng Giao, học ở Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp thì ở lại đó, đã lập gia đình. Chị hai tên là Hứa Thanh Lăng, học ở đại học Cửu Giang, vừa mới vào năm nhất.
Người trước mặt này chắc là chị hai của Hứa Tuấn Văn, Hoàng Quyên không ngờ chị hai của cậu lại trông như thế này. Ánh mắt lạnh băng như nước vừa vớt lên từ giếng lên, trông có vẻ không dễ gần.
Hoàng Quyên lúng túng tự giới thiệu: "Tôi, tôi tên là Hoàng Quyên. Tôi và cậu của cô là người cùng thôn, cậu của cô giới thiệu tôi đến đây giúp việc."
Hứa Thanh Lăng không nói gì. Đương nhiên cô biết cô gái này là ai, cô ta chính là em dâu của cô ở kiếp trước.
Kiếp trước, sau khi Hứa Thanh Lăng đi làm ở Viễn Tinh, Ngô Quế Phân nhờ anh trai bà ở Phong Kiều tìm một cô gái đến giúp việc ở cửa hàng, cô gái đó chính là Hoàng Quyên.
Hứa Tuấn Văn tùy tiện, lại không giỏi học hành, hai vợ chồng đều biết con trai không có tiền đồ bằng hai cô con gái nhưng rốt cuộc việc kinh doanh của gia đình sau này vẫn phải giao cho cậu.
Con gái thành phố chưa chắc đã chịu được khổ cực của việc trông coi thu xếp cửa hàng nên Ngô Quế Phân tính toán không bằng tìm một cô gái chịu thương chịu khó từ quê lên, nhân lúc bà và Hứa Đức Mậu còn khỏe mạnh, từng chút một dạy dỗ từ đầu. Nếu hợp thì sau này cưới về làm dâu. Việc kinh doanh của nhà họ Hứa sẽ giao cho Tuấn Văn và cô con dâu đó.
Đến lúc đó, hai ông bà về nghỉ ngơi trông cháu, hưởng phúc.
Ngô Quế Phân càng nghĩ càng thấy chủ ý này hay, bà lập tức nhờ anh trai bà tìm cô gái thích hợp ở Phong Kiều. Tìm tới tìm lui thì tìm được Hoàng Quyên.
Hoàng Quyên tốt nghiệp cấp ba, vẻ ngoài thanh tú, gia đình vốn định để cô ta ra ngoài làm công. Ngô Hữu Tài lại tìm đến tận cửa, khen em gái và em rể hết lời. Thật ra cũng không cần ông ta khen, Quế Phân gả vào thành phố nhiều năm như vậy, người trong thôn đều biết bà ở nhà lầu, việc làm ăn ngày càng phát đạt. Trong số những cô gái gả đi từ Phong Kiều, chỉ có bà là sống sung túc.
Hơn nữa Quế Phân chỉ có một mụn con trai, chắc chắn sau này việc làm ăn của bà và chồng sẽ giao cho đứa con trai độc nhất.
Con gái mà được gả vào nhà Quế Phân, còn có gì mà phải kén chọn nữa chứ. Bố của Hoàng Quyên đồng ý rất thoải mái.
…
Hoàng Quyên đang dùng đôi mắt lanh lợi tò mò đánh giá cô, vẻ mặt cô ta lộ ra một tia rụt rè và cẩn trọng.
Hứa Thanh Lăng không ngờ bố mẹ lại chuẩn bị con đường tương lai cho Hứa Tuấn Văn sớm như vậy.
Sống lại một đời, tuy cô đã không còn bất cứ kỳ vọng nào vào bố mẹ nhưng ngực cô vẫn như bị nhét một cục bông, tức ngực khó chịu.
Kiếp trước, ban đầu cô hoàn toàn không hiểu được. Cô còn coi Hoàng Quyên như em gái mà đối xử nhưng lòng người thay đổi thật nhanh. Sau khi Hứa Đức Mậu qua đời, Hoàng Quyên và Hứa Tuấn Văn nhanh chóng công khai mối quan hệ.
Lúc đó, Hứa Thanh Lăng vẫn chưa lấy chồng, tuy cô làm ở Viễn Tinh, song ăn ở vẫn ở nhà. Hoàng Quyên đã bắt đầu có tư thái của một nữ chủ nhà mà quản lý gia đình, cô ta giống như một con gà mái mẹ bảo vệ thức ăn, coi Hứa Thanh Lăng như một cô chị chồng ăn bám trong nhà.
Cho đến khi Hứa Thanh Lăng kết hôn với Thẩm Loan, cuối cùng cô cũng gả khỏi nhà họ Hứa, sự thù địch của Hoàng Quyên với cô mới dần dần biến mất, sau đó chuyển sang muốn hàn gắn quan hệ với cô.
Hứa Thanh Lăng lúc đó, đã sớm nguội lạnh với nhà mẹ đẻ.
Giờ phút này, khi cô đối diện với ánh mắt đánh giá của Hoàng Quyên, Hứa Thanh Lăng lạnh mặt không nói một lời, cô đeo túi sách đi lên tầng hai.
…
Ngô Quế Phân biết hôm nay con gái nhỏ sẽ về, buổi sáng bà đã ra chợ mua một con cá, chặt một miếng thịt, định về làm thêm món ngon cho con gái nhỏ.
Con gái nhỏ ngày càng không thân với gia đình, chuyện này khiến Ngô Quế Phân cũng không dễ chịu gì. Ít nhiều gì bà cũng có ý muốn vãn hồi tình cảm với con gái.
Dù sao con gái nhỏ cũng không giống con cả. Con cả Hồng Giao không thân với họ, sau này dưỡng lão cũng không trông cậy vào nó được. Con gái nhỏ Thanh Lăng chỉ hơn Tuấn Văn một tuổi. Lúc Tuấn Văn sinh ra, con bé còn nhỏ, Ngô Quế Phân và Hứa Đức Mậu không nỡ đưa nó về quê. Vừa khéo năm đó chính sách kế hoạch hóa gia đình cũng nới lỏng hơn một chút, hai vợ chồng nộp phạt, con gái nhỏ được ở bên cạnh lớn lên cùng Tuấn Văn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!