Chương 10: (Vô Đề)

Mai không thèm nhìn Huy và Trang đang đứng sững ở cửa. Cô quay người bước vào nhà. Tiếng khóc ré của hai đứa trẻ vẫn vang lên, làm tăng thêm sự hỗn loạn.

Cô đi thẳng đến căn phòng ẩm thấp nơi Bà Lan đang nằm. Mùi thuốc, mùi nước tiểu và mùi ẩm mốc xộc vào mũi. Bà Lan vẫn nằm đó, đôi mắt vô hồn nhìn trần nhà, khuôn mặt co giật nhẹ.

Mai bước đến bên giường, nhìn xuống người phụ nữ đã từng là cơn ác mộng của cuộc đời mình. Giọng cô trầm xuống, không còn sự giận dữ gay gắt, mà chỉ còn sự lạnh lẽo và dứt khoát.

- Mẹ. Mẹ nghe con nói không? Là con, Mai đây.

Cô ngừng một chút, hít sâu.

- Anh Huy về rồi mẹ ạ. Anh ấy không về một mình đâu. Anh ấy có gia đình mới rồi. Có vợ mới, có con rồi.

Mai nhìn Bà Lan, không biết bà ta có hiểu hết những gì cô đang nói không. Nhưng cô cần phải nói. Cô cần phải cắt đứt.

- Con đã chăm sóc mẹ rồi. Đủ rồi. Giờ mẹ về với anh ấy đi. Anh ấy là con trai mẹ. Trách nhiệm của mẹ là của anh ấy. Con sẽ không chăm sóc mẹ nữa.

Cô nói xong, không ở lại lâu. Cô quay người, bước ra khỏi phòng, để lại Bà Lan một mình trong sự tĩnh lặng đầy bất lực.

Bước ra đến cửa, Huy và Trang vẫn đứng đó như những pho tượng. Khuôn mặt họ trắng bệch, có lẽ đã nghe thấy những gì Mai nói.

Mai cầm chiếc điện thoại trên tay, ánh mắt sắc lạnh lướt qua hai người. Cô không nói thêm lời nào, chỉ bình thản bấm số 113.

Tiếng chuông điện thoại vang lên trong không gian tĩnh mịch. Mai đưa máy lên tai, giọng nói đều đều, rõ ràng.

- Alo? Công an phường X phải không ạ? Tôi muốn trình báo về một vụ việc. Có người đang có hành vi xâm nhập gia cư bất hợp pháp tại nhà tôi. Số nhà Y, đường Z...

- Dừng lại!

Huy hét lên, khuôn mặt biến sắc hoàn toàn. Anh ta vội vàng lao tới chỗ Mai, tay run rẩy túm lấy cánh tay cô.

- Em làm gì thế?! Dừng lại ngay!

Mai hất mạnh tay Huy ra.

- Buông ra! Anh không có quyền chạm vào tôi!

Cô tiếp tục nói vào điện thoại, giọng cao hơn, đầy uy lực.

- ... Vâng. Họ là chồng cũ và người phụ nữ lạ mặt dẫn theo hai đứa con. Đã cố tình vào nhà tôi mà không được phép...

Trang cũng hoảng sợ.

- Anh Huy! Nhanh lên! Ký đi! Ký đi!

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Trang giục Huy, giọng run rẩy. Cô ta hiểu, dính đến pháp luật thì rắc rối lớn. Huy nhìn Trang, nhìn Mai, nhìn điện thoại trên tay cô. Kế hoạch của anh ta đã sụp đổ hoàn toàn. Không còn đường lùi.

Huy vội vàng giật lấy tờ đơn ly hôn trên tay Mai (hoặc trên bàn gần đó), cây bút máy vẫn còn đặt ở đó. Tay anh ta run bần bật, run đến mức ký tên cũng lệch dòng.

- Ký rồi! Ký rồi đây! Được chưa?!

Huy ném mạnh tờ đơn đã ký xuống đất, như thể muốn trút hết sự tức giận và bẽ bàng vào đó.

Mai không nhặt tờ đơn lên ngay. Cô chỉ nhìn anh ta, rồi nói tiếp vào điện thoại, giọng hạ xuống, bình tĩnh một cách đáng sợ.

- À, xin lỗi. Có vẻ họ đã chịu hợp tác rồi. Vâng. Họ đang chuẩn bị rời đi ạ.

Cô cúp máy, nhét điện thoại vào túi áo. Ánh mắt cô vẫn dán chặt vào Huy và Trang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!