Chương 23: Sẽ Không Ghen

Cả ngày hôm nay Lý Mộ đều không đi làm.

Thiên nga trắng dễ thương ở trên giường quấn lấy anh, chỉ học cưỡi ngựa thôi là chưa đủ, cần phải cùng anh luyện tập mới có thể xác minh được dùng sức vắt sữa bò là sướng hay là đau.

"Anh nói đúng?" Ninh Du tiếp tục, "Em phải mạnh tay hơn với cô bò lớn."

Lý Mộ lập tức tiếp thu lời Ninh Du nói, tăng thêm lực l**m m*t.

Nhà gỗ nhỏ không có áo mưa, nên giống loài hoang dã chỉ có thể ở trần.

Lý Mộ làm đúng như lời mình nói, khiến cho Ninh Du bần trừ trong ra ngoài.

Một lần cưỡi ngựa, Ninh Du có thể chịu đựng được, nhưng lần thứ hai đẩy xe, thân thể nhớp nháp không chịu nổi, đóng cọc lần thứ ba, cậu đã hồn phi phách tán kêu gào.

"Em muốn đi tắm, Lý Mộ." Ninh Du đỏ mắt nói, "Em không muốn bị bẩn như vậy."

Cuối cùng Lý Mộ vẫn lựa chọn nhân nhượng Ninh Du, anh ôm cậu tới phòng tắm… tiếp tục bắt nạt.

Vận động trong thời gian dài khiến hai người tiêu hao rất nhiều thể lực, nhưng Lý Mộ vẫn có thể ôm Ninh Du từ buồng tắm vào trong nhà, trong khi Ninh Du chỉ cần cử động ngón tay thôi cũng thấy lao lực.

"Em nên tập thể lực nhiều hơn." Lý Mộ bế Ninh Du đến tủ quần áo, tìm cho cậu một chiếc áo sơ mi kẻ sọc sạch sẽ để mặc.

"Ngày thường công việc của em rất bận rộn." Ninh Du ngoan ngoãn ngồi yên chờ Lý Mộ cài nút, "Không có nhiều cơ hội đến phòng tập."

"Không cần đến phòng tập, ở nhà cũng có thể rèn luyện." Lý Mộ nói.

Ninh Du luôn khiêm tốn lắng nghe những lời nhận xét của người lớn tuổi.

Nhưng có thực hành nó hay không là một vấn đề khác.

Nếu phải nói ra, thì Ninh Du thực sự không thích người khác nhắc đi nhắc lại nhiều lần, bởi vì cậu hiếm khi nhận được lời khuyên chân thực, nhưng nghe Lý Mộ nói chuyện, cậu cũng không cự tuyệt, trong đầu liền nảy sinh cảm xúc kỳ quái.

—— Có lẽ đây là nét quyến rũ của những người đàn ông trưởng thành.

Hai người mặc quần áo xong, Lý Mộ đi vào phòng bếp hâm nóng đồ ăn, còn Ninh Du ngồi trong nhà chờ.

Cậu lấy điện thoại di động ra và mở bản ghi nhớ, ghi lại tất cả các tư thế và kinh nghiệm mà mình vừa sử dụng, còn cho điểm tổng hợp dựa trên độ khó và kh*** c*m.

Có lẽ một số người có xu hướng thích những tư thế với độ khó thấp, nhưng Ninh Du thì khác.

Tư thế càng khó, cậu càng cảm thấy mãn nguyện, hóa ra những tư thế khó hơn có thể k*ch th*ch thần kinh nhiều như thế, vì vậy –

Cuối cùng Ninh Du viết bốn chữ ở cuối bản ghi chú: Cưỡi ngựa tối cao.

Cậu cất điện thoại đi, nhìn bóng lưng bận rộn của Lý Mộ, chiếc áo phông đen bó sát làm nổi bật vóc dáng chuẩn với bờ vai rộng và vùng eo hẹp, cơ bụng như sô cô la và cặp đùi rắn chắc hiện lên trong tâm trí cậu.

"Lý Mộ." Ninh Du không nhịn được kêu một tiếng, "Em đói quá."

"Xong ngay đây." Lý Mộ quay lưng về phía Ninh Du nói.

Ninh Du nhịn không được muốn cười, Lý Mộ ở trên giường xấu xa như vậy nhưng thật ra lại không hiểu ý tứ của cậu.

Cậu lại mở bản ghi nhớ và viết thêm một dòng: Con ngựa đen lớn thật thà và dễ thương.

Lúc này, trên đầu màn hình điện thoại hiện lên một thông báo WeChat, là Tiểu Triệu đã tìm thấy một số chuyến bay khứ hồi và hỏi Ninh Du muốn đi chuyến bay nào.

Tất cả các chuyến bay đều là ngày mai, thời gian khởi hành là buổi sáng và buổi trưa, tóm lại, dù có đi chuyến nào thì Ninh Du cũng sẽ trở về Cẩm Thành trong cùng một ngày.

Bình thường Ninh Du sẽ không cố ý bỏ qua tin nhắn của Tiểu Triệu, nhưng hôm nay cậu thật sự không có tâm trạng trả lời, đành đặt điện thoại sang một bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!