Chương 11: Tiên Nữ Tụt Quần

Vì hai lựa chọn đều không hoàn hảo, nên Ninh Du lại quay trở lại điểm xuất phát ban đầu – cậu tại sao lại không mặc quần?

q**n l*t thay xong đã để trong sọt đồ bẩn, còn chưa giặt tạm thời bỏ qua.

Đối với quần túi hộp của Lý Mộ, Ninh Du cũng bỏ qua một bên vì cậu còn phải đi đánh răng, bôi kem dưỡng thể, đặt đồ ăn nhẹ trên chiếc bàn thấp trong phòng khách, mặc cái quần lỏng lẻo kia rất bất tiện.

Tuy nhiên, cậu không cần phải di chuyển xung quanh trong cuộc họp, hơn nữa lúc đó Lý Mộ cũng sắp về, cậu hoàn toàn có thể mặc nó vào trước, dù có xấu hổ đến mức nào.

Sau khi mọi việc chuẩn bị cho cuộc họp được thực hiện xong xuôi, Ninh Du cũng xuất hiện trên màn hình.

Chiếc áo phông đen với cổ tròn lộ ra gần như toàn bộ xương quai xanh, đường vai rộng làm cho khuôn mặt Ninh Du trông nhỏ hơn, làn da của cậu cũng trong tình trạng tuyệt vời ngay sau khi vừa tắm xong, so với công việc thường ngày thì nhìn cậu bớt nghiêm trọng hơn một chút, và có thêm mấy phần dịu dàng.

[Tiểu Triệu: Chủ tịch Ninh, anh sống trong nhà của một người chăn gia súc sao? ]

Trợ lý Tiểu Triệu đã gửi một tin nhắn qua cửa sổ trò chuyện riêng tư.

[Ninh Du: Kiểm lâm.

Bây giờ anh ấy không có ở nhà.]

Ninh Du cầm lấy cốc, rót nước có ga vào rồi uống một ngụm.

[ Tiểu Triệu: Cuộc sống của kiểm lâm có điều kiện tốt như vậy sao?]

Hầu hết những nhân viên khác ở trong màn hình đều đang nhìn thông tin trong tay, hoặc là lắc lư nhãn cầu trái phải, duyệt thông tin trên màn hình, chỉ có Tiểu Triệu nhìn thẳng, hiển nhiên là đang quan sát môi trường Ninh Du đang ở.

[ Ninh Du:? ]

[ Tiểu Triệu: Máy pha cà phê La Marzocco]

Ngày hôm qua, khi Ninh Du lần đầu tiên đến nhà gỗ nhỏ, câu cũng liền nhận ra chiếc máy pha cà phê mà Lý Mộ sử dụng là cùng một kiểu máy với nhà mình.

Tuy nhiên, vì bản thân không có sở thích đặc biệt với cà phê nên cậu cũng không mấy quan tâm đến chiếc máy này.

[ Tiểu Triệu: Cái này có giá khoảng 40.000 đến 50.000 nhân dân tệ]

[ Tiểu Triệu: Kiểm lâm giàu vậy sao? ]

Mức giá từ bốn đến năm vạn nhân dân tệ chỉ là một khoản tiền nhỏ đối với Ninh Du, nhưng cậu biết mức lương của nhân viên công ty, thật không nghĩ rằng mức lương của kiểm lâm miền núi có thể mua được sản phẩm mà hầu hết nhân viên của Ninh thị không thể mua được.

Nghĩ đến việc nghi ngờ nòi giống của Cáp Nhật, trong lòng Ninh Du hiện lên một dấu chấm hỏi, cậu chợt phát hiện Lý Mộ dường như không đơn giản như mình nghĩ.

"Bắt đầu đi."

Phụ trách bên công ty sản xuất kết nối với màn hình, giọng nói của người chủ trì cuộc họp khiến Ninh Du tạm thời đặt Lý Mộ sang một bên.

Sau cuộc trò chuyện ngắn giữa hai bên, cuộc họp chính thức bắt đầu.

"Khái niệm về công nghệ của Ninh thị luôn rất tiên tiến.

Trong những năm qua, chúng tôi coi công nghệ của Ninh thị là một khách hàng quan trọng.

Nhưng lần này…" Người phụ trách nói tiếng Anh, nhìn vào thông tin trong tay và tiếp tục, "Dựa vào trình độ công nghệ sinh học hiện nay, dụng cụ khám sức khỏe cấy ghép có phải là chưa khả quan lắm không?"

Ninh Du không trả lời ngay mà gọi tên của một trưởng dự án.

Người phụ trách được nêu tên bắt đầu giải thích chi tiết dữ liệu thí nghiệm cho bên kia, những dữ liệu này đã quen thuộc với Ninh Du.

Dụng cụ khám sức khỏe có thể cấy ghép hiện đang là hạng mục quan trọng nhất đối với Ninh Du.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!