Chương 40: (Vô Đề)

"Trước thứ sáu, ta muốn nhìn thấy tin tức liên quan được phát tán khắp trên mạng." Vương Trinh nhấn mạnh: "Càng nhanh càng tốt."

Nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng tút, người đàn ông để điện thoại xuống, vẻ mặt kinh ngạc.

Anh ta tự nhủ: "Tại sao Ngu Trạch lại gặp phải rắc rối? Cái này không thể được, vận thế của cậu ta buộc chung với mình."

Từ Sài do dự một lát, cầm điện thoại lên gọi cho Ngu Trạch.

Lúc Đường Na đang đọc bình luận bên dưới tài khoản công chúng, điện thoại của Từ Sài bỗng nhiên gọi vào điện thoại của Ngu Trạch.

Cô không chút nghĩ ngợi bắt máy: "Hello, đây là Na Bảo Bảo dễ thương nhất thế giới, chú Từ Sài tìm cháu có việc gì không?"

Từ Sài: "..." Muốn tắt điện thoại.

Đường Na đợi một lát, đầu kia điện thoại mới truyền đến tiếng của Từ Sài: "Na Na, cháu gọi Ngu Trạch nhận điện thoại một lát."

Đường Na bật loa ngoài, sau đó cầm điện thoại vào phòng ngủ của Ngu Trạch.

Ngu Trạch đang nằm dưới đất luyện tập chống đẩy, anh mặc một bộ đồ thể thao trưởng thành, cũng không biết tập luyện bao lâu, toàn thân đầy mồ hôi.

Đường Na cầm điện thoại ngồi lên giường anh, lớn tiếng nói: "Anh ấy ở đây."

Giọng nói nửa tin nửa ngờ của Từ Sài vang lên: "Ngu Trạch?"

Ngu Trạch đứng dậy, cầm khăn mặt lau mồ hôi, nói: "Tôi đây."

"Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu." Từ Sài dừng một chút, nói: "Có người dùng tiền nhờ tôi bôi đen cậu, đưa tới không ít tài liệu vô cùng hot, nếu chuyện này bị công bố ra ngoài, chắc chắn sẽ ảnh hướng rất lớn tới danh dự mới khởi sắc của cậu."

Ngu Trạch dừng một chút, hỏi: "Vì sao nói với tôi?"

"Bởi vì tôi là một phóng viên giàu đạo đức nghề nghiệp, làm sao có thể dễ dàng tha thứ..." Từ Sài còn chưa dứt lời, Đường Na đã ngọt ngào nói: "Bởi vì chú Từ Sài gắn liền với anh, mọi người tốt, mới là tốt thật sự."

Từ Sài gượng cười: "Mọi người vì mình, mình vì mọi người, cũng không cần truy cứu những nguyên nhân đó, dù sao cậu biết, anh Từ của cậu mãi mãi đứng bên ủng hộ cậu là được."

Đường Na ngồi trên giường, đung đưa hai bắp chân trắng trẻo, mũm mĩm, hỏi: "Trương Tử Nhàn nói gì với chú vậy?"

Từ Sài nói: "Ngu Trạch, cậu tắt loa ngoài đi, tôi muốn nói chuyện cẩn thận với cậu."

Ngu Trạch nói: "Anh có thể trực tiếp trả lời câu hỏi của cô ấy."

Đường Na nói tiếp: "Cháu là người đại diện của Ngu Trạch, chú không nói với cháu, muốn nói với ai?"

Từ Sài bên kia có lẽ vì người đại diện năm tuổi của Ngu Trạch mà sợ ngây người, một lát sau mới lên tiếng: "Vậy tôi nói thật nhé?"

Ngu Trạch nói: "Anh nói đi."

"Người đại diện của Trương Tử Nhàn, Vương Trinh vừa mới gọi điện thoại cho tôi, muốn vạch trần tình sử quá khứ của cậu và Trương Tử Nhàn..."

Ngu Trạch lạnh giọng ngắt lời anh ta: "Chúng tôi không có tình sử."

Từ Sài nói: "Được được, vậy thì gút mắc của hai người... Vương Trinh nói cậu lợi dụng tình yêu của Trương Tử Nhàn, lợi dụng mối quan hệ của cô ta để giành tài nguyên, cậu lợi dụng cô ta nhưng lại coi cô ta là lốp xe dự phòng, đùa bỡn trái tim cô ta, thậm chí làm hại cô ta cắt cổ tay... Sau đó lại làm ra chuyện có tin tức con gái riêng đâm một nhát dao vào tim cô ta... Người phụ này thật độc ác, cô ta muốn đâm chết cậu, còn tạo cho mình hình tượng cô gái ngây thơ mù quáng vì tình."

Đường Na hỏi: "Chú đồng ý với cô ta không?"

"Tất nhiên là chú đồng ý rồi, không đồng ý cô ta đi tìm người khác, chẳng phải chúng ta rơi vào bị động sao?"

Đường Na tán thưởng nói: "Làm tốt lắm, bò..."

Ngu Trạch ném cho cô một ánh mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!