Ngu Trạch thay quần áo dày, ôm Đường Na bị bọc thành một cục ra ngoài máy bay.
Vừa ra khỏi cabin ấm áp, Đường Na lập tức liều mạng rúc vào ngực Ngu Trạch, đây là nơi quái quỷ gì?! -3 độ? -30 độ ấy chứ?!
Gió lạnh rít gào, mắt thường có thể thấy dưới mái hiên đã kết một lớp băng mỏng màu trắng, ngay cả mặt đất sân bay cũng hiện một lớp xám trắng lạnh lẽo. Một cơn gió to xen lẫn vụn băng thổi tới, táp vào gương mặt trần trụi của cô, vừa lạnh vừa đau, cô muốn lập tức trốn về cabin ấm áp.
Trước khi Đường Na lạnh đến thét lên, cô rốt cuộc vào tới đại sảnh sân bay, ôm không khí ấm áp nhân tạo.
"Na Na!" Tiếng cậu nhóc mập Chương Linh Tấn hưng phấn gọi to từ nơi nào đó truyền đến, Đường Na cũng không ngẩng đầu lên, không muốn biết hành tung của cậu. Cô co lại trong ngực Ngu Trạch, khó khăn hồi máu trong hơi ấm.
Bắt đầu từ lúc đi vào sân bay, bên cạnh Ngu Trạch và Đường Na xuất hiện hai thợ quay phim, một người phụ trách Ngu Trạch, một người phụ trách Đường Na không chịu lộ mặt.
Ngu Trạch ôm Đường Na nhanh chân đi về phía mọi người tụ tập
-- Bố con họ Chương ở đó, hai cặp khách quý khác cũng ở đó luôn, còn có vô số nhân viên công tác và máy móc quay phim, Trần Thao đứng trong đám người, gật đầu chào hỏi bọn họ.
Bốn cặp khách quý trước đó đều không quen biết, người lớn chào hỏi nhau lẫn nhau, sau khi chào hỏi thì không nói một lời, ngoại trừ một diễn viên thực lực chuyên đóng vai những người rắn rỏi kiên cường Tạ Đông Vạn, anh ta ngoài đời khác hoàn toàn hình tượng con người rắn rỏi kiên cường trên màn ảnh, tùy tiện, nhiệt tình lại nói nhiều, nghe nói Đường Na không có tinh thần là vì say máy bay và cảm lạnh thì lập tức nói chỗ anh ta có thuốc đông y trị cảm lạnh rất tốt, bảo Ngu Trạch tới chỗ anh ta lấy.
Mặc dù Đường Na không muốn nói chuyện, nhưng cái này không trở ngại cô dùng mắt yên lặng quan sát.
Nhìn thấy ba cặp khách quý khác, Đường Na chợt hiểu nguyên nhân Trần Thao cam lòng mạo hiểm mời bọn họ tham gia, bởi vì
-- bọn họ quá phù hợp tiêu chuẩn chọn khách mời của Trần Thao.
Tương phản mãnh liệt, đây chính là yêu cầu chọn khách mời của Trần Thao.
Xem ba cặp khách quý ở đây diễn viên đóng vai kiên cường Tạ Đông Vạn tùy tiện, con anh ta Tạ Vân bằng tuổi Đường Na, lại trưởng thành sớm hơn những đứa trẻ khác, cậu vuốt tóc, lạnh lùng đứng ở một bên, như ông cụ non xách vali của mình, dường như không có hứng thú đối với chuyện đang xảy ra quanh mình; ông chủ xí nghiệp thành công Chương Xuân, vẻ mặt nghiêm túc, ngôn hành cử chỉ đứng đắn, mặc dù mở công ty giải trí, nhưng khí chất giải trí dường như không hề lây nhiễm đến anh ta, con anh ta Chương Linh Tấn thì không di truyền được chút bình tĩnh tỉnh táo nào của anh ta, ngang ngược bá đạo, đi thẳng về thẳng; cuối cùng là cặp bố và con gái duy nhất trong tổ tiết mục, người mở đầu dòng nhạc Rock n' Roll Trung Quốc Lâm Bồi và cô con gái một Lâm Manh, Lâm Bồi để tóc dài từ đầu tới đuôi dùng gật đầu và lắc đầu để biểu thị ý nghĩ của anh ta, nửa ngày cũng không rặn ra một chữ, mà cô con gái Lâm Manh lanh lợi, nói không ngừng, không chỉ kéo cả ba đứa trẻ, ngay cả người lớn và MC Lý Tĩnh cũng không buông tha, không ngừng đặt câu hỏi, líu ríu nói chuyện.
Tạ Đông Vạn nhìn mà than thở, không khỏi hâm mộ cảm thán: "Con gái anh hoạt bát thật ấy, nếu Tạ Vân có một nửa biết nói chuyện như con bé thì tốt biết mấy."
Ngay cả Ngu Trạch cũng không khỏi bị Lâm Manh hấp dẫn ánh mắt, anh nhìn Lâm Manh, đột nhiên cảm thấy sách tinh của mình thật yên tĩnh hướng nội.
Biết thỏa mãn thì mới thấy hạnh phúc, anh nên cảm thấy may mắn vì sách tinh không ầm ĩ đến mức như Lâm Manh.
Lực chú ý của những đứa trẻ không hẹn mà cùng đến trên người Đường Na.
"Chị có thể gọi em là Na Na không?" Lâm Manh thân thiết nhìn Đường Na.
Lâm Manh lớn hơn Đường Na hai tuổi, chỉ nhỏ hơn Chương Linh Tấn lớn nhất gần hai tháng, vóc dáng lại cao hơn Chương Linh Tấn cả một cái đầu, đứng bên cạnh Chương Linh Tấn càng làm cậu thêm mập lùn. Cậu nhóc mập không có chút tự giác nào, vì hấp dẫn sự chú ý của Đường Na mà liều mạng chen lên trước.
"Na Na, đừng quên chỗ anh có rất nhiều đồ ăn, buổi tối chúng mình cùng ăn nhé!" Chương Linh Tấn vội vàng nói: "Em muốn ăn cái gì nữa không? Anh mua rồi chúng mình có thể cùng ăn!"
Tạ Vân đứng tại chỗ, hai mắt nhìn mái tóc vàng óng dưới mũ của Đường Na.
Làm nóng người ở sân bay xong, bốn cặp khách quý chia làm hai nhóm, ngồi xe thương vụ tiến về nơi thu hình chính thức
-- Tây hương.
Đường Na và Ngu Trạch cuối cùng chia một nhóm với bố con Tạ Đông Vạn, lúc Lý Tĩnh công bố kết quả chia nhóm, Chương Linh Tấn và Lâm Manh đều phát ra tiếng hô không tình nguyện.
Trong mấy phút ra sân bay đến lên xe, Đường Na lại chịu một lần đông lạnh, trở nên càng thêm không vui, cô chửi mắng người quyết định địa điểm ghi hình một trăm lần trong lòng, không rõ tại sao không tới Hải Nam ấm áp ghi hình.
Nếu biết địa phương quỷ quái này lạnh thế này, đánh chết cô cũng sẽ không tới tham gia tiết mục này!
Xe thương vụ đi rất lâu, Tạ Vân không chủ động nói chuyện với cô, cô cũng lười đáp lời đối phương, cô ngủ an ổn một đường, Ngu Trạch thì không may như vậy, Tạ Đông Vạn quả thực là phiên bản Lâm Manh trưởng thành, quá mức nhiệt tình, quá mức hay nói, làm Ngu Trạch chẳng có cơ hội đeo tai nghe, bị ép nói chuyện phiếm vấn đề thời tiết tự nhiên và thị hiếu ngành giải trí suốt một đường.
Sau bốn tiếng dài dằng dặc, xe thương vụ cuối cùng cũng tới đích đến Tây hương trấn, Đường Na khôi phục nguyên khí trước khi xuống xe kéo chặt khăn quàng và găng tay, trên lưng đeo ba lô khủng long lông xù, võ trang đầy đủ, cẩn thận đi vào trong gió lạnh lực sát thương level max.
"Na Na!" Lâm Manh vừa gầy vừa cao đứng trong gió tuyết vẫy cô, Đường Na khiếp sợ trông thấy cô bé cởi áo lông mặc ở sân bay, chỉ mặc một cái áo bông dày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!