Đôi mắt màu nâu nhạt của Chu Thanh Diễm nhìn tôi không chớp.
Một lúc lâu, anh ấy khẽ cười khẩy: "Em nghĩ sao?"
Rồi quay người, "Rầm" một tiếng, đóng chặt cửa lại.
Tôi đứng bên ngoài gõ cửa.
"Anh ơi, nếu anh không mở cửa thì em sẽ đứng đợi mãi ngoài này đấy."
Bên trong không có bất kỳ phản hồi nào, Chu Thanh Diễm đã đóng cửa lại, giống hệt như kiếp trước, coi tôi chẳng khác gì không khí.
5
Khi còn nhỏ, sau khi tôi trải qua một trận ốm nặng không lâu, cha mẹ tôi đã chết.
Và tôi chỉ còn lại mỗi Chu Thanh Diễm.
Anh trai tôi là người có thể làm mọi thứ một cách hoàn hảo nhất.
Anh ấy lại đẹp trai, còn không phải anh ruột của tôi, nên việc thích anh ấy là việc rất bình thường.
Nhưng càng ở bên cạnh Chu Thanh Diễm, tôi càng hiểu ra rằng anh ấy căn bản không có trái tim.
Kiếp trước, sau khi biết được tình cảm của tôi dành cho anh ấy, anh ấy đã tránh tôi như tránh rắn rết.
Tôi chẳng còn cơ hội nào để tiếp xúc với anh ấy nữa, và cũng càng ngày càng sợ anh ấy, cuối cùng cho đến lúc chết, tôi cũng không thể nói được vài câu với anh ấy.
Vì vậy, tôi không ngờ anh ấy lại dùng thủ đoạn như vậy, đưa tất cả những kẻ đã từng bắt nạt tôi vào địa ngục.
Anh trai ghét tôi đến c.h.ế. t đi sống lại này sẽ g.i.ế. c tất cả những kẻ từng bắt nạt tôi ư? Tự hủy hoại tiền đồ rộng mở của mình sao?
Không lẽ là sau khi tôi c.h.ế. t anh ấy mới chợt nhận ra anh ấy yêu tôi ư? Vậy thì thật quá sến sẩm và lỗi thời.
Anh ấy rốt cuộc đang nghĩ gì nhỉ?
…
Tôi ngủ ngay trước cửa nhà anh trai mình, mơ màng nhìn thấy chân trời bắt đầu hửng sáng lên như bụng cá.
Người này, nói được làm được, thật sự đã để tôi ở ngoài suốt một đêm.
Trước mặt tôi, có một bóng người.
Tôi dụi mắt, hít hít mũi, cảm giác ngủ ngoài trời một đêm không hề dễ chịu.
Tôi đang thấy lạnh, hình như sắp cảm cúm rồi.
Chu Thanh Diễm đứng trước mặt tôi, ăn mặc chỉnh tề, tay cầm thứ gì đó.
Anh ấy cụp mắt nhìn tôi, không biết đang nghĩ gì.
Tôi nhìn rất lâu, mới nhận ra đó là lá thư tình mà hôm qua tôi đã giật lại được.
Tôi kéo khóe môi, cười lấy lòng anh ấy.
"Anh ơi, của anh này."
Anh ấy không biểu cảm lật lật lá thư tình, rồi khẽ nhướng mày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!