Chương 1: (Vô Đề)

Tôi luôn nghĩ rằng anh trai ghét tôi đến tận xương tủy.

Vì vậy, vào cái ngày bị bắt nạt đến chết, tôi đã không gọi điện cầu cứu anh ấy.

Thế nhưng người anh mà lẽ ra phải ghét tôi đến tận xương tủy ấy… sau khi tôi chết, lại lần lượt tìm ra từng kẻ đã bắt nạt tôi.

Bọn chúng tổng cộng có năm người, toàn thân anh tôi dính đầy máu, mang đầu của cả năm người đó đến trước mộ tôi.

Rồi thản nhiên đến đồn cảnh sát tự thú.

……

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về thời trung học.

Người anh trai luôn cao ngạo như ở trên mây của tôi, vẫn cụp mắt, ghét bỏ nhìn tôi:

"Đừng có đến tìm anh, cút đi chỗ khác chơi đi."

Lần này, tôi lại xông thẳng tới, đối diện với ánh mắt ngạc nhiên của anh ấy.

"Anh à, nói một câu "thương em' là anh sẽ mất miếng thịt à?"

1

"Chính là con nhỏ đó, loại như nó mà cũng dám tỏ tình với hot boy trường sao?"

Hình như tôi đang bị một đám người vây quanh.

Tôi cúi đầu, thấy đôi tay mình đang đưa ra bức thư tình.

Bỗng nhận ra

- hình như tôi đã sống lại rồi.

Tôi đang bị những kẻ bắt nạt ép phải tỏ tình với hot boy trường,

Đám người đó trốn sau lưng tôi, hả hê ngắm nhìn bộ dạng xấu hổ của tôi.

"Đấy là Lâm Ngôn lớp 12/6 à?"

"Cái đứa luôn đứng chót bảng đó hả?"

"Rốt cuộc nó lấy đâu ra can đảm mà tỏ tình với hot boy trường vậy?"

Những tiếng cười giễu cợt không ngừng vang lên xung quanh.

Tôi ngước mắt nhìn lên, Hà Chi Phương đang đứng giữa đám đông với vẻ mặt đầy ác ý, ra hiệu cho tôi nói ra lời thoại mà cô ta đã chuẩn bị trước.

Nếu không ngoan ngoãn nghe lời thì cô ta sẽ nhét đầy rác vào cặp sách của tôi, hoặc dùng đầu t.h.u.ố. c lá để lại một vết nhỏ trên cánh tay tôi.

Tôi thở dài, rồi cất tiếng:

"Lục Trạch, từ lần đầu gặp cậu, tôi đã phải lòng cậu rồi…"

"Trời ơi, tôi có đắc tội gì với cậu đâu?"

"Cậu tỏ tình với tôi làm gì?"

Cậu con trai nhận thư tình từ tôi trông như thể vừa chạm phải thứ gì dơ bẩn, nhưng vẫn cợt nhả đưa tay định giật lấy bức thư khỏi tay tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!