Chương 42: Giày Vò

Trạch Nhân cũng là người làm lâu năm ở đây nên có chút tình nghĩa với Tiểu Quỳnh, Tiểu Hoa.

Thấy hai người họ bị ông chủ trách oan uổng như vậy, hắn không thể không lên tiếng bên vực được.

Dù gì cũng là bạn bè, họ cũng đã từng dậy nấu cho anh em vệ sĩ bọn hắn đồ ăn vào đêm.

Nghe Trạch Nhân nói vậy, Cửu Châu cũng chỉ biết nghẹn lời.

Tuy nhiên, cơn tức không vì thế mà nguôi đi, lại còn bùng phát lên dữ dội hơn.

Hắn cáu nhưng lại không biết trút lên ai, hắn day day trán, gầm nhẹ:

- Đi tìm cho tôi một người phụ nữ về đây, nhanh lên.

Cửu Châu nhất định phải lôi cái bộ đồ chết tiệt đó ra khỏi người cô.

Hắn có tiền, hắn sẽ có cách.

Vâng.

Trạch Nhân bày vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tại sao phải là phụ nữ mà không phải đàn ông? Chẳng nhẽ trận cãi nhau vừa rồi Triệu tiểu thư đã thắng nên không cho ông chủ chạm vào, ông chủ vì d*c vọng quá lớn nên muốn tìm một người giải quyết? Không đúng.

Ông chủ của anh ta tuyệt đối không phải là người tùy tiện như vậy, trước giờ dù có đi qua bao nhiêu mỹ nhân cũng chưa hề siêu lòng.

Huống hồ Cửu Châu còn yêu Triệu Gia Hân như vậy.

Nhưng vừa đi được năm bước, Trạch Nhân đã bị hắn gọi lại:

- Không được, không đi nữa.

Lòng người hiểm ác, hắn không tin vào ai được.

- Không thể gọi Tiểu Hoa hay Tiểu Quỳnh dậy sao?

- Không được đâu cậu chủ, bây giờ đâu phải giờ làm việc của họ.

Họ sẽ không dậy đâu.

- Chết tiệt, ngày mai phải cho họ làm tăng ca đến sáng mới được.

Tại sao lúc đó tôi đưa ra quyết định cậu không cản tôi lại? Tháng này Trạch Nhân cậu đừng mong được tăng lương, à không, tháng này trừ hết lương cậu cho nhớ.

Nói xong rồi, Cửu Châu hậm hực bỏ lên lầu, còn đóng cửa sầm một cái rõ là to.

Trạch Nhân: "..."

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Anh ta làm sai chuyện gì chứ?

Đang yên đang lành bỗng dưng sao lại bị trừ lương chứ? Rốt cục cô gái tên Triệu Gia Hân này đã làm gì mà lại khiến ông chủ tức giận như vậy? Trút giận lên người anh thì thôi đi, đằng này lại độc ác đến nỗi trừ lương người làm công như anh.

Còn trừ kiểu vô lí nữa.

ông chủ nóng tính như vậy, đưa ra quyết định ai mà dám ngăn cản chứ? Vả lại chuyện đó đâu phải chuyện quan trọng để một vệ sĩ cao cấp như anh quan tâm.

Làm vệ sĩ cho người như Cửu Châu thì sướng thật.

Nhanh gọn, quyến đoán, nói một là một, hai là hai, lương cũng cao nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!