Chương 39: Uống Say

Cửu Châu nhìn kĩ cô một chút, để chắc chắn cô không có chuyện gì, hắn mới ngửa cổ rót rượu.

Chất lỏng cay nồng tràn vào cổ họng làm trôi hết đi tâm trạng đau buồn của hắn.

Cửu Châu muốn nói chuyện với cô.

Nhưng lại nghĩ tới chuyện vừa rồi, hắn ngần ngại không nói.

Ai ngờ, Triệu Gia Hân lại là người bắt chuyện trước:

- Buổi dự tiệc thế nào? Anh không đi nữa ư?

- Không đi nữa, tôi bảo Trạch Nhân hủy lịch rồi, cũng không quan trọng lắm.

- Là tại tôi sao?

- Không phải.

Là tại tôi.

Tôi không nên kéo em về nhà.

Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Triệu Gia Hân.

Hắn nhìn cô, cũng bất giác bật cười.

- Hôm sau chúng ta đi bù nhé!

Hắn ngỏ lời.

- Ừ, chắc anh cũng phải đi xã giao nhiều lần.

- Em không thay quần áo sao? Mặc bộ đồ đó em không thấy khó chịu à? Có vẻ hơi vướng víu thì phải.

- Anh không nói thì tôi cũng không nhớ đâu.

Thôi kệ, để vậy đi.

- Không thay đi ngủ sẽ khó chịu đó.

- Không sao, lát nữa tôi sẽ thay sau, anh đừng lo mà.

Hì hì!

Hắn gật đầu, theo ánh mắt cô nhìn lên bầu trời đầy sao kia.

Trời đẹp lắm! Đã lâu lắm rồi hắn mới được ngắm nhìn cảnh vật đẹp đến vậy.

Từ khi lập công ti nhỏ đến lúc gánh vác cả tập đoàn lớn, ngày nào ngày đấy hắn đều bận tối mắt tối mũi, quay cuồng trong công việc, đâu có thời gian thưởng thức những thú vui bình dị như thế này.

Lòng Cửu Châu cảm thấy thanh thản, hắn lại ngắm nhìn cô.

So với sao trên trời, hắn càng thích ngắm nhìn gương mặt của Triệu Gia Hân hơn.

- A, anh nhìn kìa, sao băng kìa! Đây là lần đầu tôi thấy sao băng đó.

Đột nhiên Triệu Gia Hân reo lên, cô vui đến nỗi đứng hẳn dậy, đôi chân hơi nhún nhảy, hết nhìn Cửu Châu rồi lại nhìn lên bầu trời đầy sao.

Cửu Châu không hề phụ lòng cô, hắn nhìn theo hướng chỉ tay của Triệu Gia Hân nhưng chỉ thấy một tia sáng lóe lên rồi tắt vụt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!