Vài phút sau, Triệu Gia Hân bước ra với một dung mạo hoàn toàn mới.
Mái tóc dài buông xõa ngang vai.
Chiếc váy màu xanh nhạt dài đến đầu gối làm nổi bật làn da trắng nõn.
Cổ áo rộng để lộ xương quai xanh xinh đẹp.
Đúng là người đẹp vì lụa, mặc lên người một bộ váy đắt tiền khiến cho cô trở nên sang trọng hơn hẳn.
Triệu Gia Hân tiến lại gần Cửu Châu, cô cao một mét sáu mươi tám, hắn cao một mét tám chín.
Sự chênh lệch về chiều cao tương đối lớn làm cô trở nên nhỏ bé khi đứng cạnh hắn.
- Em mặc bộ này nhìn đẹp lắm! Nó rất hợp với em.
- Thật sao?
- Ừ.
Từ hôm sau em cứ tin vào mắt thẩm mĩ của tôi, là con gái thì cần chăm chút một chút.
Cửu Châu không tiếc lời khen ngợi.
Bình thường trong mắt hắn, Triệu Gia Hân là người phụ nữ xinh đẹp nhất.
Giờ đây, cô càng trở nên lộng lẫy hơn khi khoác trên mình bộ trang phục do chính tay hắn chọn.
- Cảm ơn!
Triệu Gia Hân ngại ngùng đỏ mặt, đôi môi anh đào bất giác nở một nụ cười rực rỡ.
Thực sự ban nãy khi ngắm nhìn mình trong gương cô cũng có chút ngỡ ngàng.
Quả thực Cửu Châu rất có mắt nhìn, gu thẩm mĩ về con gái còn tốt hơn cả cô nữa.
Chính cô cũng thấy mình trở nên xinh đẹp hơn ngày thường.
Thấy cô cười, Cửu Châu chìa tay về phía cô, đôi môi mỏng cũng nhếch lên vẽ ra đường cong hoàn mĩ.
Hắn đưa mắt hướng ra ngoài cửa sổ, nơi có bầu trời màu xanh xanh với những đám mây trắng bồng bềnh trôi lơ lửng.
Hôm nay trời thật đẹp!
Cô cũng thật xinh đẹp! Tâm trạng hắn cực kì tốt! Hắn muốn làm gì đó tốt đẹp.
Lát nữa, hắn sẽ tăng lương cho tất cả mọi người đang làm việc trong nhà hắn.
Rồi sau đó, hắn sẽ cho đám vệ sĩ của hắn nghỉ một hôm rồi đưa tiền cho chúng chơi thỏa thích.
Hắn còn muốn làm rất nhiều thứ để chia sẻ niềm vui nữa.
Nhưng trước hết, hắn phải đưa cô gái của hắn đi ăn đã.
Mọi việc, Cửu Châu sẽ giao cho Trạch Nhân qua tin nhắn điện thoại.
- Đi thôi, em nắm tay tôi.
- Được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!